"Trường Cửu, cô ngồi trên giường bệnh cũng lâu rồi, có muốn ra ngoài không? Phơi nắng sẽ tốt cho thai nhi đó."
"Nếu có thể thì nhờ cô giúp tôi nha."
Trường Cửu mỉm cười nói với ý tá. Cô y tá ấy cũng cười tươi và dịu dàng đỡ cô ngồi dậy. Trên đường đi hai người đã nói chuyện với nhau rất nhiều, cô cũng biết được cô y tá ấy sắp lấy chồng. Trường Cửu như tìm thấy người cùng tần số mà cười nói vui vẻ.
Khi gần đến cầu thang, cô y tá liền đi chậm lại và nhắc nhở.
"Đến cầu thang rồi cô nhớ cẩn thận, không biết khi nào sẽ bất thình lình mà vấp ngã đâu. Con người cũng vậy, đừng tin tưởng hoàn toàn bất kì ai, cô sẽ không biết được khi nào họ sẽ đẩy cô xuống hố sâu đâu..."
Trường Cửu khó hiểu mà nhìn cô y tá ấy, tự nhiên lại nói những lời đó để làm gì? Khi đến mép cầu thang cô y tá liền run rẩy mà thủ thỉ.
"Xin lỗi...Mong cô tha thứ cho tôi..."
Rồi thẳng tay đẩy Trường Cửu xuống cầu thang. Cô y tá đứng nhìn một cách run rẩy rồi vội chạy đi, rời khỏi bệnh viện. Thiên Trường Cửu nằm đó máu chảy nhuộm đỏ bộ đồ. Bây giờ cô hiểu rồi, hiểu hết câu nói ấy rồi.
Trường Cửu kiệt sức tay ôm lấy bụng nằm bất động trên vũng máu. Làm ơn, ai cũng được, hãy cứu vớt lấy sinh linh bé bỏng trong bụng cô đi. Cô còn sống hay chết đều không quan trọng, hãy cứu nó với. Tuy cô tội đồ nghiệp ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-da-tung-yeu-em-chua-2/2838228/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.