Tối đó, tuy Bạch Lộc đã tiêm thuốc an thần cho cô và hiện tại Trường Cửu đang ngủ say. Nhưng cô vẫn không ngừng mơ thấy ác mộng, nước mắt cô không ngừng rơi, mồ hôi không ngừng chảy. Cô quằng quại nằm trên giường bệnh, cái cảm giác ấy kinh khủng hơn bất cứ thứ gì cô từng trải qua.
Bạch Lộc và Nhất Hàn im lặng đứng bên cạnh giường bệnh của cô, không ngừng xoa tay và lau mồ hôi chỉ mong cô ngủ yên. Thất bại rồi, họ thật sự thất bại rồi. Họ đã không giữ lời hứa là để đứa trẻ ấy được yên ổn sinh ra. Đề phòng Tư Phong và Mộc Liên Hoa, cuối cùng lại có một nhân tố nào đó ngoài dự kiến đập tan đi ánh sáng trong cô. Thiên Trường Cửu, số phận của cô đúng là đen đủi. Hoặc có thể cô đã sai lầm ngay từ khi sinh ra rồi.
Nhất Hàn bỏ ra ngoài, dùng moto lái hết tốc lực để xua đi sự bức bối trong lòng. Không thể tin được anh lại không thể bảo vệ nổi một cô gái ngay cả khi đã đề phòng kĩ lưỡng.
"AAAA!!!! M.Ẹ K.IẾP!"
Bạch Lộc ngồi cạch Thiên Trường Cửu, không ngừng dùng khăn ướt lau lên gương mặt tái nhợt của cô. Làm bác sĩ mà không thể cứu được người thì có nghĩa lý gì chứ. Rốt cuộc là kẻ nào hận cô đến như vậy? Có thể ra tay tàn độc mà sát hại một sinh linh vô tội? Có nghĩ nát óc Bạch Lộc cũng không thể nghĩ ra. Đời này chỉ có mình Hàn Tư Phong hận cô đến tận xương tủy, không lẽ vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-da-tung-yeu-em-chua-2/2838227/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.