Trường Cửu, sau khi rời đi liệu em có hạnh phúc không? Còn anh thì nhớ em sắp phát điên rồi. Sau khi hoả táng, anh thật sự rất muốn giữ em lại, nhưng anh sợ. Anh sợ rằng em sẽ không vui nên dù không muốn một chút nào nhưng anh vẫn giao em cho Nam Phong. Em có vẻ rất tin tưởng cậu ta.
Em đi được hai ngày, Nam Phong đã xây cho em một ngôi mộ nhỉ. Anh cũng muốn dù chỉ là góp sức, nhưng cậu ta nhất quyết không muốn anh chạm vào. Đây đều là do anh đáng đời nhỉ? Anh đã làm tổn thương em không biết bao nhiêu lần thì giờ đây anh lấy tư cách gì để xây mộ cho em chứ.
Một năm trôi qua, anh nhớ em quá. Suốt thời gian qua anh không làm việc thì sẽ uống rượu, đến sáng thì dạ dày anh đau giống như bị cắt ra vậy. Nhưng nó vẫn không đau bằng tim anh. Ngày ngày anh đều cắm đầu làm việc đến gần hai mươi bốn tiếng chỉ để mong nỗi đau có thể nguôi ngoai đi phần nào, nhưng không được rồi.
Em biết không đã có một đêm anh mơ thấy em đó, nhưng anh càng chạy đến thì em lại càng xa cách anh. Tỉnh giấc cơ thể anh liền run đến không kiểm soát được. Trường Cửu, anh nhớ em quá.
Hai năm trôi qua, anh nghe nói rằng Dĩ Dương đã cưới vợ rồi, còn là một cô gái xinh đẹp và tốt bụng. Nhưng em biết không, sao anh thấy cô ta xấu quá, một chút cũng không đẹp bằng công chúa của anh. Chắc có lẽ do trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-da-tung-yeu-em-chua-2/2838156/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.