Đó là vào buổi tối của một năm nào đó, một nhà mọi người cơm nước xong, Tô Hồng Tụ theo thói quen đứng dậy dọn dẹp. Mạnh Tư Thành ngồi bên cạnh cô vội vàng ngăn cô lại, cau mày bất mãn: “Đến lúc nào rồi, em còn để tâm đến những chuyện nhỏ vậy?” Trong miệng trách cứ như vậy, trên tay lại cẩn thận từng li từng tý, đỡ cô ngồi xuống, sau đó Mạnh Tư Thành tự mình dọn dẹp chén bát lung tung trên bàn.
Mẹ Tô từ phòng bếp bưng đĩa trái cây ra, thấy con gái ngồi tại chỗ đó, còn con rể đang cuộn tay áo chuẩn bị dọn dẹp bàn ăn, thì vội vội vàng vàng tranh tay dọn trước, trong miệng còn lẩm bẩm: “Con cũng đã làm việc cảtuầnrồi, thật vất vả được ngày chủ nhật mau ngồi xuống nghỉ ngơi đi, những chuyện này cứ để mẹ tới làm là được.”
Mạnh Tư Thành còn cố gắng giúp, nhưng nhìn mẹ Tô bộ dáng không nhường ai, lại thấy Tô Hồng tụ đang ngồi bên cạnh tủm tỉm nhìn anh cười, làm anh không thể làm gì khác hơn là ngồi xuống.
Mẹ Tô năm xưa đã khổ cực, Mạnh Tư Thành cũng hi vọng có thể cố gắng hiếu thuận với người mẹ vợ này, nhưng vì cả đời mẹ đã quen bận rộn nên không chịu ngồi không, bình thường cũng thường xuyên cùng cô bảo mẫu tranh việc, tối nay bảo mẫu tạm thời có việc xin nghỉ về trước nên mẹ tự nhiên không để loại chuyện nhỏ nhặt như rửa chén bát này cho con rể làm.
Mạnh Tư Thành cùng Tô Hồng Tụ xem TV một lúc, Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-da-lau-khong-gap/2723772/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.