Mạnh Tư Thành cảm thấy Tô Hồng Tụ khẩn trương, bàn tay ở trong bóng tối tìm được bàn tay cô, nhẹ nhàng đặt ở trong tay mình nói tiếp: “Thời điểm anh gặp lại em, tự anh cũng cảm thấy mình không được tự nhiên, luôn sợ không dám nhìn em, nhưng lại không nhịn được muốn gặp em. Sau đó anh nghĩ, chắc vì tại trước mặt em, anh giống như người thoạt nhìn rất kiêu ngạo, nhưng kỳ thật trong nội tâm lại giống một thiếu niên lỗ mãng, tự ti. Có lúc thậm chí cảm thấy gặp lại em, anh bỗng trở thành một người hoàn toàn khác, dường như có một người tự ti núp sâu trong nội tâm mình.”
Tô Hồng Tụ không nghĩ tới đột nhiên Mạnh Tư Thành lại nói ra những lời như vậy, nhớ đi nhớ lại, cũng không nhịn được cắn chặt môi.
Mạnh Tư Thành thở dài, nói: “Anh luôn nói với em những lời khó nghe, làm cho em khó chịu, đây là anh không tốt, sau này anh sẽ không như vậy nữa, có được hay không?”
Trong bóng tối, Tô Hồng Tụ trầm mặc một lúc lâu mới mở miệng nói: “Thật ra thì rất nhiều chuyện em làm cũng không đúng, em cũng vậy rất không hiểu chuyện. Chẳng qua em cảm thấy rất nhiều chuyện hai chúng ta cư xử như giống như đứa trẻ, trước kia không biết làm thế nào để chung đụng, sau lại giống như không quá hiểu. Hiện tại thì tốt rồi, giống như lập tức trưởng thành, chúng ta đã học được làm thế nào để chung sống.” Cũng học thế nào để yêu đối phương.
Mạnh Tư Thành cúi đầu, êm ái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-da-lau-khong-gap/2723758/chuong-54-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.