Tô Hồng Tụ cúp điện thoại di động, nhìn túi lớn túi nhỏ quần áo trên đất, lại cúi đầu xem quần áo cô đang mặc, tâm trạng chợt khẩn trương. Quần áo mới giầy mới, thậm chí còn có kiểu tóc mới, cô giống như biến thành một người khác, ngay cả bản thân cô cũng vẫn chưa quen diện mạo mới của cô bây giờ, Mạnh Tư Thành sẽ cảm thấy thế nào đây?
Cúi đầu suy nghĩ chốc lát, điện thoại lại vang lên, ấn nút nhận cuộc gọi cô nghe được Mạnh Tư Thành hỏi: "Đang ở đâu vậy, Sao tôi không thấy?"
Nghe anh nói như thế, Tô Hồng Tụ ngẩng đầu lên nhìn quanh, thấy bên cạnh dừng một chiếc xe hơi quen thuộc, cửa sổ xe đang hạ xuống có thể nhìn thấy Mạnh Tư Thành đang nhìn xung quanh. Cô mỉm cười, vội vàng vẫy tay với anh, trong miệng gọi: "Tôi ở chỗ này !"
Mạnh Tư Thành nghe được tiếng gọi quay đầu nhìn lại, đầu tiên là sửng sốt một chút, ngay sau đó liền đem xe lái đến bên cạnh cô rồi xuống xe.
Bóng dáng cao lớn từ từ đi tới trước mặt cô, cúi đầu nhìn qua mấy túi đồ trên mặt đất, rồi ngẩng đầu tỉ mỉ quan sát cô một Tô Hồng Tụ làm cho người ta có cảm giác mới mẻ, Mạnh Tư Thành hơi nhíu mày, giống như có điểm không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Tô Hồng Tụ vốn đang hưng phấn từ từ biến mất, cẩn thận nhìn vẻ mặt của Mạnh Tư Thành, cắn môi nhỏ giọng hỏi: "Thế nào?"
Mạnh Tư Thành mấp máy môi, trầm giọng nói: "Không có gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-da-lau-khong-gap/2723722/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.