Tô Hồng Tụ đưa điện thoại cho Tôn Kiến Nghiệp xong, rồi đi từ từ trở về nhà, lúc này theo ánh đèn chiếu xuống một cây khô gần đó, cô nhìn thấy một người từ từ đi ra.
Bóng dáng cao lớn, gương mặt kiên nghị, từ từ đến gần, chỗ ánh sáng giao thoa, cô nhận ra người đó.
Thì ra là anh, Mạnh Tư Thành.
Ánh đèn sáng tối, còn có bóng cây loang lổ, co nhìn không rõ ánh mắt của anh, nhưng vẫn cảm nhận được cảm giác bị áp bức.
Mạnh Tư Thành nhìn cô không nói lời nào, cả người cô bắt đầu không được tự nhiên, do dự một chút cô nhẹ nhàng mở miệng hỏi: "Làm sao anh lại ở chỗ này?"
Mạnh Tư Thành đi từng bước một ra khỏi bóng tối, đèn đường mờ mờ chiếu xuống gương mặt kiên nghị, có vẻ mơ hồ không rõ, một đôi mắt thâm trầm bao vây Tô Hồng Tụ, môi mỏng mím chặt lộ vẻ lãnh khốc và kiên nghị. Tô Hồng Tụ càng thêm không biết làm gì, tại sao bộ dáng của anh nhìn cô, giống như cô đã phạm vào một sai làm thật lớn, giống như cô đã làm chuyện không thể tha thứ ?
Tô Hồng Tụ khẩn trương liếm môi, lầm bầm nói: "Làm sao anh lại ở chỗ này? anh làm sao vậy?"
Mạnh Tư Thành đi từng bước một đến trước mặt Tô Hồng Tụ, đôi mắt thâm trầm nhìn cô chằm chằm, lông mày nhíu chặt, cắn răng nhỏ giọng chất vấn: "Tô Hồng Tụ, đêm hôm khuya khoắt, tại sao người đàn ông kia lại từ trong nhà cô đi ra?"
Tô Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-da-lau-khong-gap/2723707/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.