Mạnh Tư Thành chợt cười nhàn nhạt nói: "Vậy cô đến đây đidiendanlequydon.com."
"Hả?" Tô Hồng Tụ có chút ngốc lăngdiendanlequydon.com, không hiểu ý của anh là gì.
Mạnh Tư Thành giải thích : "Cô không đến đây, thì chăm sóc tôi thế nàodiendanlequydon.com? Hay cô chỉ tùy tiện nói như thế mà thôi, thật ra trong lòng cô diendanlequydon.comkhông muốn chăm sóc cho tôi?"
Tô Hồng Tụ sợ hãi lắc đầu nói: "Tôi không phải không muốn chăm sóc cho anh, bây giờ tôi lập tức đến đó, có được không?"
Mạnh Tư Thành giống như thật biết điều nói: " Được."
Tô Hồng Tụ vừa cầm điện thoại, vừa vội vã mặc quần áo rồi cầm lấy túi xách đi ra bên ngoài, trong miệng còn an ủi nói: "Tôi lập tức đến ngay."
Mạnh Tư Thành ho khan, khàn khàn nói: "Để tôi bảo tài xế đến đón cô, cô đứng ở dưới nhà chờ một tí."
Tô Hồng Tụ vội vàng lắc đầu nói: "Không cần, tự tôi đón xe cũng được."
Nói xong cô liền cúp điện thoại, mặc áo khoác, cầm túi xách chạy ra ngoài.
Buổi đêm mùa đông, rất lạnh, cũng rất yên tĩnh, cô vội vã chạy xuống lầu, một mình chạy ra ngõ nhỏ, đi ra đường cái.
Trên đường xe đi lại không nhiều lắm, thỉnh thoảng đi qua mấy xe taxi cũng đã có khách, Tô Hồng Tụ lo lắng đợi một lúc lâu, nhưng một chiếc xe taxi cũng không thấy.
Lúc này Mạnh Tư Thành lại gọi điện đến, cô vừa nhận đã nghe anh hỏi: "Bây giờ cô đang ở đâu ?"
Tô Hồng Tụ vội nói: "Bây giờ tôi đang ở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-da-lau-khong-gap/2723694/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.