Chuyển ngữ: Puny
https://punyleland.wordpress.com
Vụ kiện của Đổng Sơn cứ như vậy mà không bệnh mà chết [1], mặc dù nội tâm Thành Dao lên xuống, nhưng người cũng đã mất, tất cả đều đã bụi trần lắng đọng [2].
[1] Không bệnh mà chết (无疾而终): chỉ sự phát triển của câu chuyện đi vào ngõ cụt, không giải quyết được vấn đề gì.
[2] Bụi trần lắng đọng (尘埃落定): ý chỉ sự việc trải qua nhiều biến hóa hay sóng gió cuối cùng cũng có kết quả, như hạt bụi đến cuối cùng cũng lắng xuống.
Buổi tối, dựa theo giao ước, Thành Dao dẫn Tiền Hằng đến nhà hàng Michelin đã đặt bàn trước.
Bản thân Thành Dao chưa từng ăn đồ xa xỉ như vậy, vì vậy vô cùng mới lạ, chỉ là cô không nghĩ tới, Michelin lại chú trọng đến quan niệm nghệ thuật và hương vị tinh tế như thế, vì vậy thức ăn được mang lên không hề nhanh, giữa mỗi món ăn, thường cách nhau rất lâu, mà trong đoạn thời gian này, cô phải ở trong phòng riêng với Tiền Hằng, bốn mắt nhìn nhau...
"Nếu có thời gian, thì chúng ta học thuộc điều khoản pháp luật..."
"Sếp!! Chúng ta nói chuyện nhân sinh chút đi!!!"
Thành Dao gần như là cái khó ló cái khôn, ngăn chặn hành động đòi học thuộc điều khoản pháp luật chết tiệt này trước.
Tiền Hằng ngẩn người, sau đó ngẩng đầu hỏi: "Nói chuyện gì?"
"Anh, tại sao anh lại lựa chọn vào đại học chuyên ngành luật học?" Thành Dao vắt hết óc nói, "Là bởi vì có tín ngưỡng với pháp luật sao?"
"À, không phải, tôi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-cung-co-ngay-nay/2181855/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.