- Nhưng tôi chưa từng đồng ý sẽ quay lại với anh mà. - Đột nhiên bên tai vang lên một giọng nói rất nhẹ, nhưng lại lạnh lẽo vô cùng. Minh Tú sững lại, đôi mắt anh mở lớn, cả người cũng trong trạng thái bất động.
Hà Thư chống tay lên ngực anh, đẩy mạnh anh ra xa mình. Đôi mắt cô vẫn đẫm nước, đỏ hoe, nhưng môi lại nở một nụ cười lạnh. Cô nhìn anh ngồi bệt ra đất, đôi mắt vẫn đang mở lớn nhìn cô đầy ngỡ ngàng.
- Tôi, vì cái gì, phải quay lại với anh chứ? - Cô cúi xuống gần anh hơn, chậm rãi nói từng chữ một. - Anh nghĩ rằng suốt bao năm qua, trái tim tôi vẫn sẽ ở yên một chỗ ngoan ngoãn chờ đợi anh quay về sao? Minh Tú à, anh nghĩ anh là ai, tại sao anh có thể tự tin nghĩ rằng chỉ cần anh nói anh hối hận, nói anh nhớ tôi, nói anh yêu tôi, là tôi sẽ lập tức sà vào lòng anh vậy?
Giọt nước mắt dâng đầy trên khóe rồi tràn ra lăn xuống gò má cô. Hà Thư đưa tay lên chạm vào má anh, ngón cái vuốt nhè nhẹ như đang trêu đùa.
- Chín năm rồi đấy, Minh Tú à. Tôi đã hai mươi bảy tuổi rồi, tôi làm mẹ hai đứa con rồi. Anh nghĩ rằng tôi vẫn là đứa con gái mười tám tuổi xem tình yêu là tất cả sao? Anh thậm chí còn chẳng thể tưởng tượng nổi chín năm qua tôi đã trải qua những gì đâu. Vậy mà anh lại nghĩ rằng chỉ cần vài lời nói ngon ngọt, vài lời hứa bâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-the-hon-em-khong/2720070/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.