Chương trước
Chương sau
Làng chài ven hồ dần dần có bầu không khí lễ hội.

Củi đốt chồng chất như núi, vải vóc nhuộm màu tươi sáng, cá và trai biển tung tăng nhảy nhót, trâu gà mập mạp béo tốt, còn có cả rau quả tươi làng rất khó trồng được…

Các yêu cầu cho nghi thức đều được Quý Ỷ Nguy tỉ mỉ đánh dấu tích, hệ thống 2333 cũng trí nhớ tốt không bằng ngòi bút cùn, nhìn anh viết sổ tay, đảm bảo không có sai sót nào.

Úy Văn Tâm mang thùng chứa tiểu mạch lại đây, thỏ ngồi trên thùng cho hắn ta thêm nặng. Hắn ta nhìn Quý Ỷ Nguy đang kiểm kê một đống đồ vật, phát ra tiếng cảm thán.

“Ăn tết.”

Y chang chuẩn bị ăn tết, ai nói không phải thì ra nhìn hắn ta đi!

Thật ra nghiêm khắc mà nói, giống như bọn họ chuẩn bị cơm giỗ đầu, hoặc nói là cúng. Rõ là nghi thức đòi mạng họ. Mấy ngày hôm trước, bà lão trưởng thôn tìm cách lấy máu đầu tay họ, tuy rằng mọi người đều cảnh giác, không để bà ta lấy được máu thật.

Ngày mai nghi thức sẽ được tổ chức.

Vì phần xương cá còn lại chôn sâu hơn dự kiến, hôm qua mới đào ra. Hiện tại sắc trời sắp tối, họ lập tức né tránh tầm mắt thôn dân, tiến hành lắp ráp.

Thịnh Tụng Thời buông tay, trong mắt hiện thất vọng.

Lắp ráp xương cá xong vẫn không thấy điểm nối tiếp thế giới, như vậy chỉ còn hai khả năng. Một, điểm tiếp là nghi thức hoàn chỉnh; hai, điểm tiếp thế giới nằm trên người BOSS cuối.

Nếu là cái sau, họ cần đợi sau khi đánh bại đối phương, trước khi rời khỏi thế giới thì động thủ. Mà dù mục tiêu là nghi thức hay BOSS, cơ hội chỉ có một lần.

Để đảm bảo, Thịnh Tụng Thời cẩn thận xác nhận lại những thứ có khả năng là điểm tiếp, sau đó đợi chờ nghi thức.

Xương cá đã lắp ráp xong xuôi, sử dụng như thế nào chỉ có Quý Ỷ Nguy biết, Thịnh Tụng Thời nói Giang Trạc đi kêu anh. Một lúc sau, đầu não kế hoạch Quý Ỷ Nguy chậm rãi đi đến.

…Thật đúng là coi nghi thức trở thành một bước trong kế hoạch.

“Hiện tại vấn chốt là, dùng xương cá kiềm chế BOSS cuối như thế nào.” Thịnh Tụng Thời hỏi, “Không tấn công bầy rắn, đến lúc đó bầy rắn công kích chúng ta, thì nên khống chế như thế nào?”

Quý Ỷ Nguy ngáp một cái, hỏi ngược lại.

“Các anh tính toán thế nào?”

Thịnh Tụng Thời im lặng một lát.

“Theo tính toán lúc trước, hay tính toán hiện tại? Hiện tại… tôi sẽ nghe theo anh chỉ đạo.”

【 Hả? 】

Ngay cả hệ thống 2333 cũng phát ra tiếng nghi hoặc.

【 Ký chủ tiểu Nhất, hình như hơi thay đổi rồi. 】

1001 im lặng.

Đúng là có chút thay đổi, Tam Tam đã nói rất khách khí. Không biết ký chủ Thịnh Tụng Thời của nó loại bỏ một ít ngoan cố kiên trì, trở nên thức thời hơn xưa từ khi nào.

Quý Ỷ Nguy cũng cảm thấy mình thức thời ghê.

“Không cần quan tâm rắn, có xương cá ở đây, bầy rắn sẽ không tấn công.”

Nghe anh nói như vậy, tim Thịnh Tụng Thời buông một nửa, một nửa vẫn treo trên việc chưa tìm được điểm tiếp thế giới.

Tất cả đã chuẩn bị ổn thoả.

【 Chờ ngày mai nghi thức kết thúc, chúng ta có thể về nhà rồi. 】

Nghe hệ thống 2333 nói vậy, tâm tình Quý Ỷ Nguy cực không tồi, thậm chí nhiều lời với Thịnh Tụng Thời một câu.

“Vừa rồi chỉ nói hiện tại, thế trước đó anh tính làm gì?”

Thịnh Tụng Thời chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, chỉ có thể miễn cưỡng đáp.

“Tính… Để người cá kiềm chế bầy rắn.”

Quý Ỷ Nguy khẽ gật đầu, anh thuận miệng hỏi Thịnh Tụng Thời cho vui thôi, chứ câu trả lời của Thịnh Tụng Thời chui tai phải ra tai trái, nghe xong liền quên.

Nhìn bóng lưng anh chậm rì rì rời đi, Thịnh Tụng Thời cảm thấy mình vừa nhặt về cái mạng.

Chỉ cần Quý Ỷ Nguy không liên tưởng, kế hoạch kéo hệ thống xuống nước trước đây sẽ không bại lộ.

Chu Nguyệt Xuất tới bên người hắn, thấp giọng nói.

“Anh Thịnh, yên tâm đi, chuyện đó em sẽ không nói cho bất kỳ ai, cũng sẽ bảo người biết chuyện im miệng không nói.”

Cô hướng Thịnh Tụng Thời cười cười.

“Bởi vì anh Thịnh đã thay đổi suy nghĩ.”

Thịnh Tụng Thời hồi thần cười nhạt.

“Có lẽ, là tại tôi sợ Quý Ỷ Nguy.”

Đó chỉ là một nguyên nhân.

Thời điểm ở quặng mỏ, ý định của Thịnh Tụng Thời bị dao động rất nhỏ, theo như lời Chu Nguyệt Xuất, nếu không bị áp bức, họ chưa chắc có cơ hội hợp tác. Sau hắn nắm bùa hộ mệnh, bị chính suy nghĩ của mình mê hoặc, bị chìm vào ảo giác, mất khả năng nhận thức và tự chủ.

1001 đã đánh thức hắn, làm hắn nhớ lại rất nhiều lần trước đây, mỗi khi hắn gặp nguy hiểm, mỗi khi tinh thần hắn hoảng hốt, luôn được một giọng nói vững vàng kiên định đánh thức hắn.

Họ đã bên nhau, bầu bạn với nhau, nâng đỡ lẫn nhau, đều là giả sao?

Hắn lại nhớ khi hắn và Chu Nguyệt Xuất bất đồng quan điểm, cô đã buồn bã hỏi hắn.

【 Thịnh Tụng Thời, mỗi khi hệ thống ở bên bầu bạn, có khi nào anh cảm giác được cảm xúc của hệ thống? Em nghĩ là có. 】

【 Thứ này, những con số không thể giả lập, những chương trình không thể giải thích. 】

Đúng là có, chỉ là, đều bị hắn cố tình xem nhẹ.

【 Có lẽ cái chết của anh em, đã ảnh hưởng sâu hơn so với chúng ta tưởng. 】

Chu Nguyệt Xuất từng mệt mỏi nói vậy.

【 Em nghĩ mãi không hiểu, rơi nước mắt hằng đêm; Ôn Tự chọn đi con đường riêng, chúng ta đường ai nấy đi; mà Thịnh Tụng Thời, anh cũng vậy. 】

Đúng vậy, hắn cũng vậy.

Cho đến nay, vết sẹo vẫn còn đau âm ỉ. Hắn vẫn không thể tin tưởng hệ thống, nhưng hắn nghĩ, hắn có thể tin 1001.

Hắn than thở.

“1001, cảm ơn cậu.”

1001 chẳng hiểu gì:【…】

Thịnh Tụng Thời muốn gì?

Nó lắc rớt tai, lên kênh công cộng đặt câu hỏi.

“Ký chủ đột nhiên nói cảm ơn là có ý gì?” Dừng một chút, nó bổ sung, “Hồi trước làm việc y chang, mà chưa từng nghe bao giờ.”

“Cái này…” 1314 cũng cảm thấy rất quái lạ.

“Có thể là ký chủ của tiền bối 1001 muốn cải thiện quan hệ?” 6666 suy luận gần sát nhất.

Hệ thống 2333 im lặng một chút, cái đuôi bắt đầu lắc lư, vừa múa vừa hát.

“Hãy nghe tôi nói cảm ơn em, bởi vì có em…”

Tập thể quả cầu mèo ngửa ra sau.

“Ai bật loa Tam Tam thế hả? Mau đóng lại!”

Trừ hệ thống 2333 bị cưỡng chế tắt đài, chúng quả cầu mèo khẩn trương thảo luận, cuối cùng chốt ý kiến của 2222.

“Ký chủ muốn mua đồ để lấy lòng anh, mau mau tranh thủ mở thương thành bán hết hàng tồn đi.”

Màn hình 2222 viết đầy chữ chắc chắn.

1001 cái hiểu cái không gật đầu.

Thịnh Tụng Thời đợi hơn nửa ngày không thấy 1001 đáp lại, cũng biết lời mình nói không đầu không đuôi, trong lòng cực kỳ thấp thỏm. Đợi mãi cũng đợi được 1001 trả lời.

【 Thương thành hệ thống đồng giá chiết khấu 9.99%. 】

Thịnh Tụng Thời trầm mặc.

Hắn không cần cái này!

Hệ thống 2333 cũng trầm mặc, chảy hai dòng nước mắt hâm mộ.

Cậu cũng muốn lấy giá chiết khấu bình thường như thế huhu! Mỗi lần lấy tận mười mấy phần trăm, cậu thật sự không muốn làm gian thương tí nào, thề!

Quý Ỷ Nguy muốn về phòng. Trên đường đi, anh và Tam Tam trò chuyện với nhau, tự dưng Tam Tam im re không nói gì nữa.

“Tam Tam?”

【 Ới, không có gì. Ngày mai về nhà rồi, sau khi về, chúng ta ăn cơm nhà hay ra ngoài ăn? 】

Quý Ỷ Nguy nghiêm túc suy nghĩ sự kiện siêu trọng đại.

“Gọi người máy giao cơm tận nhà?”

【 Ý kiến hay! 】

Quý Ỷ Nguy lưu luyến gia đình rất vừa lòng với quyết định này, anh cười cười đi vài bước, nụ cười trên mặt dần biến mất.

“… Người máy?”

Đôi mắt đen thẫm từ từ nheo lại.

Người máy… người cá… rắn…

Giây tiếp theo, anh tức đến bật cười, giận không thể át.

Anh đã từng nghĩ, tại không gian chủ hệ thống, không có khả năng Thịnh Tụng Thời chưa từng suy xét đến việc lợi dụng hệ thống. Chỉ sợ cũng giống như lúc này lợi dụng người cá đối phó rắn, lợi dụng người máy đối phó quả cầu mèo, nếu động tác dứt khoát, thêm chút thủ đoạn, là có thể khiến hai bên toàn diệt.

Đầu óc Quý Ỷ Nguy rất nhanh nhạy, chỉ là ngày thường lười xài. Hiện tại động não liên hệ hai việc, thái độ vài lời nói của Thịnh Tụng Thời trước đây, của Chu Nguyệt Xuất, thậm chí là Ôn Tự, toàn bộ hiện rõ trong đầu anh.

Kho hàng ẩn của Ôn Tự, đến tột cùng là dùng để làm gì?

Trước khi anh đến kho hàng, và khi anh chuẩn bị mở kho hàng ẩn, biểu tình Ôn Tự rõ ràng rất căng thẳng, đến khi phát hiện bên trong trống không, lại lén lút thở phào nhẹ nhõm.

Kho hàng đó chứa cái gì?

Hệ thống 2333 rất nhạy cảm xúc của Quý Ỷ Nguy, gần như ngay lập tức nhận ra anh nổi giận, ngơ ngác hỏi một câu.

【 Quý Ỷ Nguy? 】

Quý Ỷ Nguy không nói một lời, đi thẳng về chỗ cũ. Mấy người ở lại đang giấu xương cá, ngẩng đầu chợt thấy Quý Ỷ Nguy mỉm cười đang quay về.

Giang Trạc đơn thuần, thấy Quý Ỷ Nguy quay lại liền hỏi.

“Quý tiên sinh, sao vậy? Quên đồ gì hả?”

Nhưng những người khác bao gồm Úy Văn Tâm với kinh nghiệm tự thân trải nghiệm quá trình Quý Ỷ Nguy nổi điên, lập tức dựng đứng lông tơ.

Nụ cười này, Úy Văn Tâm vẫn còn ấn tượng. Tại không gian chủ hệ thống quả cầu thỏ, hắn ta từng nhận nhiệm vụ dọn dẹp hậu quả. Giữa đống đổ nát, Quý Ỷ Nguy bóp nát đầu người máy trong tay, trên mặt treo nụ cười nhạt như gió.

Cổ áo bị giật mạnh, kéo cả người lên không trung, Thịnh Tụng Thời không biết cơ thể Quý Ỷ Nguy được cường hóa đến mức nào. Hô hấp khó khăn, sắc mặt hắn tái xanh, giãy giụa không thoát nổi.

Chu Nguyệt Xuất hoảng đến phát khóc.

Ngày mai là bọn họ có thể kết thúc nhiệm vụ thế giới, nói không chừng còn tìm được điểm tiếp trọng yếu, Quý Ỷ Nguy đang làm cái gì thế, sao tự dưng ngay lúc này khơi mào nội chiến.

Các hệ thống trên kênh công cộng cũng nổ tung, 2222 hoảng loạn.

“Tam, Tam Tam, ký chủ của cậu tính giết ký chủ 1001 hả?”

2222 cảm nhận được sát ý.

Đương sự hệ thống 1001 lại rất trấn định, bình tĩnh dò hỏi hệ thống 2333.

“Tam Tam, chuyện gì xảy ra vậy?”

Hệ thống 2333 sửng sốt một chút, cẩn thận suy nghĩ. Làng chài ven hồ vốn có cấu tạo khá giống không gian chủ hệ thống, cảm giác quen thuộc mãnh liệt này chỉ sợ đã khiến Quý Ỷ Nguy liên tưởng nhiều chuyện.

Ký chủ tiểu Nhất, lợi dụng người cá, xử lý bầy rắn, nghênh chiến BOSS cuối.

Giống nhau như đúc.

Kho hàng chứa người máy nhiễm virus quả nhiên có quan hệ với ký chủ tiểu Nhất. Không chỉ có là có quan hệ, không chừng còn là người chỉ đạo, nên Quý Ỷ Nguy mới giận điên lên như vậy.

Quý Ỷ Nguy chỉ khi dính đến chuyện của cậu mới dễ nổi giận, thậm chí còn không kịp đeo gương mặt giả bộ ngoan ngoãn.

Hệ thống 2333 suy nghĩ cẩn thận, nói hai chữ với 1001.

“Yên tâm.”

Lời Tam Tam luôn luôn mang theo cảm giác đặc biệt an toàn, các hệ thống bị dọa dựng đứng đuôi lúc này mới hơi hơi mềm xuống. Thỏ cũng liên lạc với Tam Tam, ngữ khí có chút lo âu.

“Tam Tam, Quý Ỷ Nguy ở không gian vô hạn chúng tôi nổi tiếng hung dữ, Tam Tam cậu…”

Hệ thống 2333 lắc đầu, nhớ đối phương nhìn không thấy, vì thế nói.

“Quý Ỷ Nguy không phải người không nói đạo lý.”

“…”

Thỏ cạn lời! Thỏ rất tin tưởng Tam Tam, nhưng mà… nhưng mà giảng lý lẽ cùng Quý Ỷ Nguy…

Thỏ thật sự không dám tin tí nào!

Nó bỗng nghe thấy hệ thống 2333 tiếp tục nói.

“Tuy rằng có đôi khi, đạo lý của anh ấy người bình thường khó có thể tiếp thu, nhưng đạo lý anh ấy nhận định chắc chắn là đúng.”

Cậu sẽ tôn trọng suy nghĩ của anh, vì cậu tôn trọng Quý Ỷ Nguy. Đồng thời, mỗi khi cậu đưa ra kiến nghị, Quý Ỷ Nguy cũng sẽ tôn trọng ý kiến của cậu.

“Yên tâm đi, thỏ. Tôi có một tuyệt kỹ độc môn á!”

“Dù có tức điên, có mất lý trí, hay rất muốn làm gì đó cỡ nào, chỉ cần tôi gọi đầy đủ tên Quý Ỷ Nguy…”

“Anh ấy nhất định sẽ dừng lại nghe tôi nói.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.