Quý Ỷ Nguy lôi xềnh xệch Thịnh Tụng Thời lên thuyền nhỏ, bảo những người khác lăn ra xa.
“Không thì cút hết xuống đáy hồ nằm.”
Khóe miệng anh kéo lên, đáy mắt không hề có ý cười.
“Mấy người dám vì tên này mà làm thế không?”
Mọi người im như ve sầu mùa đông, chuyện sinh tử, mấy người có tâm cứu Thịnh Tụng Thời không dám liều, nếu kích thích Quý Ỷ Nguy, Thịnh Tụng Thời sẽ chết ngay tại chỗ mất.
Đuổi đám người ồn ào ra xa, Quý Ỷ Nguy dùng đạo cụ chèo thuyền, trôi vào Đại Hồ.
Sương mù lan tỏa, thuyền nhỏ thẳng tiến đến giữa hồ. Cảm thấy đã đủ sâu, Quý Ỷ Nguy dùng một tay nhấc Thịnh Tụng Thời nhấn xuống mép thuyền, thuyền nhỏ lập tức tròng trành, bọt nước văng khắp nơi.
Thịnh Tụng Thời hít thở phì phò, gáy hắn đã chạm vào mặt nước, bóng ma chết chóc một lần nữa bao phủ đỉnh đầu.
“Từ lúc… Bắt đầu, có nghĩ tới hôm nay chưa?” Quý Ỷ Nguy cười hỏi, đồng tử lạnh băng. Phòng bị chủ hệ thống, rất nhiều lời không thể nói rõ. Thịnh Tụng Thời bị ánh phản xạ từ khuyên tai đầu mèo đen của Quý Ỷ Nguy chiếu vào mắt, chói đến đau mắt.
Từ lúc mày lên kế hoạch hãm hại Tam Tam, có nghĩ tới hôm nay chưa?
Quả nhiên.
Thịnh Tụng Thời nghĩ thầm.
Chọc giận Quý Ỷ Nguy, vảy ngược Quý Ỷ Nguy…
Quả nhiên là hệ thống 2333.
Biết mình rơi vào tay Quý Ỷ Nguy khó mà nguyên lành thoát thân, Thịnh Tụng Thời vẫn không từ bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-thanh-kien-voi-he-thong-tai-meo-a/2560997/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.