Chương trước
Chương sau
Pháo đài bay của quả cầu cá voi ở ngoài thế giới không xa.

Một quả cầu cá voi loạng choạng vẫy đuôi máy móc, di chuyển lòng vòng, bay qua sàn đáp phẳng*, đi vào trong pháo đài trung ương. Chỗ này được trang bị một màn hình ảo cực lớn, chưa được khởi động, mang vẻ long trọng mà trang nghiêm. Quả cầu cá voi trắng đen đan xen dừng lại, ngửa đầu nhìn thiết bị thật lớn, tiếp theo cung kính hạ thấp độ cao.

“Tộc trưởng… Chủ hệ thống, đã cảm ứng được. Giác của tộc chúng ta bị rơi ở lãnh địa quả cầu mèo.”

Thiết bị phía trên cao chiếu một chùm tia sáng, hình ảnh thiếu nữ một sừng hiện lên. Cả tòa pháo đài đệ nhất là hóa thân của bà, bà lấy bản thể làm vật chứa, mang tộc đàn cùng ký chủ được tuyển chọn trôi nổi giữa thời không vô tận.

So với chủ hệ thống quả cầu thỏ, chủ hệ thống quả cầu cá voi cực kỳ lãnh đạm ngạo nghễ. Sau khi khẽ gật đầu, bà tuyên bố mệnh lệnh.

【 Xác nhập pháo đài đệ nhị, đệ tứ. 】

Trong thế giới thuần đen, hai tòa pháo đài khổng lồ chầm chậm di chuyển, hợp thành một thể, biến thành pháo đài khổng lồ hình mũi tên thẳng tiến.

【 Chủ thể hạm đội, hình cánh nhạn đi tiếp. 】

An bài xong sự vụ, thiếu nữ hư ảo vươn tay về phía quả cầu cá voi trắng đen, quả cầu cá voi lập tức bay tới, đậu lơ lửng trên bàn tay chủ hệ thống kính yêu.

“Phía bên quả cầu thỏ gửi tin, mời chúng ta và quả cầu mèo thành lập liên hệ, nhưng… tin nhắn bị chặn.”

Quả cầu cá voi đan xen trắng đen như đầu hổ sửng sốt, đến khi phản ứng lại, nó phẫn nộ té ngã khỏi tay chủ hệ thống, tức tới mức vây cá “xoạch” mở ra.

“Bên quả cầu mèo có ý gì hả? Lẽ ra bên bọn họ phải chủ động liên hệ với chúng ta mới đúng! Dù không thể trả lời về vụ cái giác, chúng ta đã tuần tra đến nơi đây, dựa theo quy định, phải cho chúng ta công lược đủ số lượng thế giới!”

Phương thức sinh tồn của quả cầu cá voi rất đặc biệt, bọn họ chọn chế độ tuần tra, giống như dân tộc du mục di chuyển nơi nơi, đến từng thế giới vô hạn để tuần tra. Dựa theo ước định lúc ban đầu, khi bọn họ đến một không gian vô hạn bất kỳ, chủ hệ thống không gian vô hạn phải cho bọn họ công lược đủ số lượng thế giới, bọn họ công lược xong tại chỗ liền xuất phát tiếp tục hành trình.

Mà hiện tại, quy củ bên quả cầu mèo hỏng rồi.

Chủ hệ thống quả cầu cá voi không tỏ ra bực tức, thậm chí phi thường bình tĩnh. Bà nhìn lòng quả cầu trên bàn tay tức tới độ phun bong bóng, có điều suy tư.

“Huyền đình tiếp viện.” Bà nhàn nhạt nói, “Qua 72 giờ vũ trụ, liên hệ lại lần nữa.”

“Không có khả năng họ quên ước định ban đầu. Nếu khi đó vẫn phản ứng quái dị như thế, vậy thì vấn đề người bạn quả cầu mèo gặp phải không nhỏ chút nào, cần chút ngoại lực tương trợ.”

“Đến lúc đó…”

Bà giơ tay, quả cầu cá voi lắc lư bay xuống đáp đất, vây cá máy móc xòe cụp, cung kính nhận lệnh chủ hệ thống.

“Đến lúc đó, liền bao vây.”

Chủ hệ thống với hình thái thiếu nữ ảo, lộ ra biểu tình lành lạnh quả quyết không hợp với vẻ ngoài.

“Thông báo các chủ hệ thống khác, chuẩn bị sẵn sàng chiến tranh.”

* * *

Vòng luân hoàn của chủ hệ thống điên cuồng xoay vòng, tâm tình nôn nóng. Có cái gì đó đang phát sinh, có cái gì đó sắp sửa phát sinh, nhưng nó không biết đến tột cùng là cái gì, nên không thể nào giảm bớt sự nôn nóng này.

Vừa lúc số 1234 tiến vào báo cáo.

“Chủ hệ thống vĩ đại, nhóm hệ thống 2333 và hệ thống 1001 thành công công lược【 Đại Hồ 】, ký chủ bọn họ cũng đã thuận lợi trở về.”

“Đã trở lại?”

Nghi ngờ và nôn nóng trong lòng chủ hệ thống càng ngày càng nặng, nó sử dụng quyền hạn, khóa cứng mấy quả cầu hệ thống trong gian ô vuông.

“Chủ, chủ hệ thống?”

1234 cực kỳ thấp thỏm, gian ô vuông đối bọn nó là nơi cực kỳ khủng bố, bị khóa ở bên trong, không khác gì bị nhốt trong phòng khí độc, hoặc đẩy lên .

“Chủ hệ thống, hình như bọn họ không làm việc gì không thỏa đáng…”

Chủ hệ thống lạnh lùng nói.

“Không nhất định.”

Hệ thống 2333 đang ở gian ô vuông vội vàng sửa sang văn kiện và bảng biểu, trong vài phút là xong xuôi. Nghĩ đến tan tầm, cảm xúc mênh mông, hưng phấn kích động, đầu óc toàn nghĩ tan làm sẽ được ăn ngon.

Cũng đã chọn xong gói bổ sung vị nào ngon luôn rồi.

Xác nhận bảng biểu các loại cần nộp lên đều không sai sót, chủ hệ thống thích bắt bẻ muốn soi moi cũng moi không ra cái gì, hệ thống 2333 lao ra cửa, đứng ngay cửa chờ mở cửa tan tầm.

Tan tầm! Tan tầm! Tan tầm!

“Tích”

Cửa gian ô vuông kêu một tiếng, hệ thống 2333 mừng như điên, một cái đuôi nắm cửa, một cái đuôi kéo ra, một cái đuôi… Ủa? Sao không mở được cửa?!

Cái đuôi nứt thành móng vuốt nhỏ, cào cào cửa.

Chó lãnh đạo! Thả tao ra ngoài! Đến giờ tan tầm rồi!

Mắc cái gì nhốt cậu trong văn phòng! Muốn ép cậu tăng ca 007* hả! Cậu đây không phục tùng! Đợi cậu tìm được nút báo cáo liền biết mặt! Hãy đợi đấy!

Chủ hệ thống tự mình giá lâm khu hòm đồ, nó chậm rãi đi tới gian ô vuông của hệ thống 2333 trước, mở loa âm thanh trong phòng, vốn định nghe âm thanh run rẩy vì sợ hãi của 2333, kết quả lại nghe được…

“Kít…”

Tạp âm cào cửa điên cuồng, làm người nghe đơ ra vài giây.

“Hệ thống số 2333!”

“Két két két!”

“Hệ thống số 2333! Ta đang nói với cậu!”

“Kèn kẹt!”

Bên trong không nhốt quả cầu mèo, mà là một quả cầu chuột mới đúng. 1234 lặng lẽ cụp vành tai nhỏ. Khi lỗ tai bị đục khoét nặng nề, chủ hệ thống vĩ đại bỗng không còn quan trọng.

“Hệ thống số 2333, ngay bây giờ, ta muốn đọc ghi chép công lược.” Chủ hệ thống nhẫn nại nhịn tạp âm, “Ta sẽ so sánh số liệu tương quan, nếu phát hiện tình huống giở trò bịp bợm…”

“Xử quyết tại chỗ!”

Tiếng cào cửa dừng lại, chủ hệ thống tưởng rằng hệ thống 2333 rốt cuộc cũng biết sợ hãi, không đợi nó đắc ý vài giây, sau cửa phát ra tiếng tràn ngập mong đợi.

“Thẩm tra đối chiếu xong, là có thể tan tầm?”

“Tiền đề là không có vấn đề.”

“Phí tăng ca đâu?”

“…”

Chủ hệ thống sao có thể cho hệ thống phí tăng ca!

Tuy rằng nói câu nào chọc cười câu đó, hệ thống 2333 rất rõ ràng, cậu đang đấu trí với chủ hệ thống, để xem cậu ngụy trang tốt, hay là chủ hệ thống có thể nhìn thấu ngụy trang. Hệ thống 2333 đấu trí đấu dũng cùng lãnh đạo nhiều năm, tự tin cơ bản vẫn phải có, cậu dùng cái đuôi vỗ ngực.

“Lãnh đạo, mau thẩm tra đối chiếu đi, tôi muốn tan tầm… Không phải!”

“Lãnh đạo, mau thẩm tra đối chiếu đi, tôi làm việc thì cứ yên tâm!”

Chủ hệ thống không thể nhịn được nữa.

“Kêu ta là chủ hệ thống!”

Yên tâm? Một chút cũng không thể yên tâm!

Nó loạn tâm!

Thẩm tra đối chiếu bắt đầu, chủ hệ thống thẩm tra đối chiếu đến mức vượt quá mức tưởng tượng, ngay cả mỗi một câu đối thoại tám dóc cũng bị lấy ra soi xét. Hệ thống 2333 cảm thấy mình và chủ hệ thống như đang ngồi đối diện nhau nhìn bàn cờ, chủ hệ thống hung ác trừng mắt nhìn mình, tìm kiếm sơ hở của cậu.

Không tiếng động giằng co, tựa hồ hệ thống 2333 nghe thấy một thanh âm xa xôi.

【 Tam Tam…】

Hở? Ảo giác à.

【 Tam Tam… Sao em còn chưa ra…】

【 Tam Tam…… Em bị công tác quấn thân sao… 】

Thanh âm lúc có lúc không, ngắt đoạn nghe không rõ lắm, hệ thống 2333 tạm thời không rảnh quản, bận đối phó với chủ hệ thống. Cậu tự hỏi dùng đuôi gãi gãi đầu, chim giấy bị cậu gãi rơi xuống đất.

【 Tam Tam… Nếu em bị làm việc mệt mỏi… 】

【 Tôi sẽ cứu em… 】

Nhìn thấy bởi vì BUG, nhóm ký chủ công lược gặp mặt ký chủ đến từ không gian vô hạn khác, trong lòng chủ hệ thống giật bắn. Chỉ nháy mắt, nó thậm chí nghĩ đến việc tiêu hủy tất cả hệ thống đã tham gia công lược.

“… Các cậu gặp hệ thống khác?”

Cái này khẳng định không thể giấu giếm, hệ thống 2333 sảng khoái thừa nhận.

“Đúng vậy. Nhưng bởi vì trục trặc đường truyền, không thể liên lạc với hệ thống bên kia.”

Vì liên lạc bằng cách khác cao siêu hơn!

Chủ hệ thống lập tức xem xét ghi âm nghe lén, xác thật không có trực tiếp liên lạc, nhưng…

Nhóm ký chủ vào Đại Hồ đã tiếp xúc với ký chủ của không gian vô hạn khác!

“Vì sao ngay khi kết thúc nhiệm vụ không báo việc này cho ta đầu tiên!”

Hệ thống 2333 nhận ra sát ý từ chủ hệ thống, trong lòng hơi trầm xuống. Phiền toái, chủ hệ thống còn chột dạ hơn so với cậu dự đoán.

“Lãnh đạo.”

“Lãnh đạo có việc gấp thì nói, không thì thả chúng tôi ra ngoài trước?”

Trên màn hình cậu hiện biểu cảm cong mắt cười. Biết chủ hệ thống nóng lòng muốn rời đi xử lý ký chủ trước, cậu sẽ cố gắng lôi kéo câu giờ, mà ký chủ bên kia… Tốt nhất có thể nháo loạn to vào.

Dựa vào Quý Ỷ Nguy vậy.

Chim giấy rơi xuống đất đứng dậy, chống nạnh quan sát trong chốc lát, thấy hệ thống 2333 và chủ hệ thống cách cửa nói chuyện với nhau, dừng một chút, lại lặng lẽ nằm xuống.

“Đi ra ngoài?” Chủ hệ thống không còn tâm tình ngụy trang, hốc mắt tỏa ánh sáng trắng căm ghét, “Chúng mày ở trong đó đi, trước khi điều tra ra kết quả, cấm đi chỗ khác!”

Chủ hệ thống lập tức nhích người đi xử lí phía ký chủ, bỗng nhiên, vòng tròn bảo vệ tự động đập bay cái gì đó. 1234 bị bắn ra nhịn đau bay trở về, vội vàng báo với chủ hệ thống.

“Chủ hệ thống! Có một đám đông ký chủ! Đang hướng tới bên này!”

Chủ hệ thống hoảng sợ. Ký chủ khác hẳn hệ thống, là nhân loại chân chính, tâm tính phức tạp, giảo hoạt lão luyện, coi trọng ích lợi bản thân. Cho nên từ trước tới nay nó tiêu tốn rất nhiều sức lực để giữ gìn quan hệ tốt với ký chủ, để ký chủ có thể nể mặt chút tình cảm, ngày thường an phận một chút.

Hiện tại hỏng hết rồi.

“Cầm đầu là ai?”

“Là, là ký chủ Quý Ỷ Nguy!”

Nghe thấy cái tên này, hệ thống 2333 lập tức bật cười xán lạn.

Tuyệt vời!

Ăn ý mười phần!

Xoay người nhìn cửa gian ô vuông nhốt hệ thống 2333, chủ hệ thống thế mà cũng có loại cảm giác không ngoài ý muốn.

Nó vẫn luôn cho rằng, ghép đôi hệ thống 2333 và Quý Ỷ Nguy, là quyết định anh minh nhất, vừa lợi dụng phần tử nguy hiểm, lại ngăn chặn đứa ăn hại.

Hiện tại xem ra…

Nó đã đẩy hai kẻ giỏi quậy nhất vào một chỗ.

* * *

Trước đó, nhóm ký chủ lục tục đi ra từ cổng đăng xuất.

Biểu cảm Thịnh Tụng Thời rất khó xem.

Tại thời khắc cuối cùng, hắn dùng hết toàn lực, vẫn không thể sử dụng giác máy móc chạm vào cá lớn, nói cách khác, kế hoạch cắt đứt điểm liên tiếp thế giới hoàn toàn thất bại.

Hắn nản lòng, nhưng dư quang thoáng nhìn Quý Ỷ Nguy, Quý Ỷ Nguy kẹp dưới cánh tay một cái sọ trâu hong gió, nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn.

“Chẳng lẽ…”

Thịnh Tụng Thời không biết nên tin hay không.

Không có giác máy móc, Quý Ỷ Nguy làm sao cắt đứt điểm liên tiếp? Khỏi nghĩ cũng biết Quý Ỷ Nguy sẽ không nói cho hắn, nhưng chỉ cần mục đích đạt được, cả quá trình bắt hắn dùng ngôn ngữ câm điếc giao lưu với Quý Ỷ Nguy đều được! Càng đừng nói chỉ là không nói!

Mong muốn đạt thành, bọn họ không lãng phí cơ hội tốt, cảm xúc Thịnh Tụng Thời hạ xuống.

Cùng Quý Ỷ Nguy hợp tác giống như lưỡi dao ngọt, sợ mà vẫn muốn hợp tác.

Đoàn người đi tới cổng khu hòm đồ, bọn họ hẹn hệ thống sẽ gặp nhau ở chỗ này. Lúc đứng chờ, Quý Ỷ Nguy lại làm vài hành động quỷ dị, anh đối mặt vách tường, vẫn kẹp cái đầu trâu sặc điềm xui, bắt đầu móc túi.

Lần đầu móc, túi bất hạnh lộn ngược ruột.

Nặng tay quá.

Lần hai móc, góc độ ra tay không điều chỉnh tốt.

Trượt rồi.

Hình như Quý Ỷ Nguy đang diễn tập cái gì, không ngừng lặp lại động tác móc túi, miệng thì lẩm bẩm, cứ như bệnh nhân tâm thần lầm bà lầm bầm, ký chủ và hệ thống đi ngang qua đều nhịn không được té nhanh, cực kỳ sợ anh.

Nhưng mà, Quý Ỷ Nguy luyện động tác này bao lâu, bọn họ cũng đứng chờ hệ thống bấy lâu, mãi không thấy hệ thống của mình, không khỏi có chút lo lắng.

“Trước khi rời【 Đại Hồ 】 6666 có nói với tôi, sẽ mau ra đây sau khi phục bàn kinh nghiệm vượt thế giới…” Giang Trạc mờ mịt. Trong ấn tượng của hắn, số 6666 là một hệ thống nghiêm túc giữ chữ tín, đâu thể nào lâu như vậy.

Động tác luyện tập của Quý Ỷ Nguy dừng lại, anh nghiêng đầu, tựa hồ nghe cái gì, tiếp theo cười lạnh một tiếng, thuận tay đặt sọ trâu lên đỉnh đầu, không thèm luyện tay nữa, đi thẳng theo đường cũ, hướng đến chỗ khu hòm đồ.

Khu hòm đồ nằm bên trong trung tâm nhiệm vụ, là nơi phục vụ nhóm ký chủ, đi qua khu trung tâm nhiệm vụ là một lối rộng chia nhiều nhánh, một lối để ký chủ đến cổng dịch chuyển tới thế giới nhiệm vụ, một lối còn lại là lối đi dành riêng cho hệ thống, cấm ký chủ đi vào.

Mà hiện tại, Quý Ỷ Nguy hùng hổ đi thẳng vào con đường chuyên dùng cho hệ thống, đầu đội sọ trâu làm anh càng thêm hổ báo khí thế không gì sánh kịp.

Có người máy đi lên cảnh cáo, phía trước là khu vực dành cho hệ thống, ký chủ không được tiến vào, kết quả bị Quý Ỷ Nguy nhấc chân đá bay. Chặn đường đều là người máy công văn, không có lực công kích, chỉ có thể dựa theo trình tự, dùng giọng điệu khiển trách.

“Tích tích! Ký chủ xin dừng bước!”

“Tích tích! Cấm vào, nếu không sẽ bị phạt tiền!”

Quý Ỷ Nguy một chân dẫm bẹp đầu người máy, thấp giọng cười.

“Phạt bao nhiêu? Giao tiền phạt là được chứ gì, tất cả đều…” Anh nói một nửa đột nhiên dừng lại, trong đầu hiện bốn chữ to “Cần kiệm quản gia”, lời nói đến bên miệng bị anh mạnh mẽ nuốt lại.

“Người phía sau tao trả hết.”

Thịnh Tụng Thời đứng phía sau: “???”

Quý Ỷ Nguy cần kiệm quản gia nghĩa là khiến cho hắn phá sản hả.

“Tích tích! Không chỉ phạt tiền! Chủ hệ thống sẽ trừng phạt nhân viên liên quan…”

Quý Ỷ Nguy vô tình đá cái đầu người máy qua một bên, tiếp tục đi về phía trước. Nhìn bóng dáng anh, Thịnh Tụng Thời hiểu một chút.

“Hướng này!”

Hắn vội nói.

Trịnh Hỉ Bi trở nên hưng phấn, hắn cực thích náo nhiệt kiểu này, đi theo Quý Ỷ Nguy, thích đi đâu là đi tới bến! Nói không chừng có thể danh chính ngôn thuận nhìn xem thế giới quả cầu mèo đó!

Hắn hú hét kêu to đi phía trước, miệng liến thoắng.

“Không biết không có tội không biết không có tội! Anh Quý! Anh dám đi em dám chỉ đường!”

Thình lình xảy ra xôn xao khiến các ký chủ ở trung tâm nhiệm vụ chú ý, lòng hiếu kỳ thúc đẩy, họ sôi nổi thò qua hóng tí náo nhiệt, ai ngờ náo nhiệt là từ Quý Ỷ Nguy, sợ giây tiếp theo mình sẽ biến thành náo nhiệt, lập tức giải tán.

Nói giỡn, ai dám xem Quý Ỷ Nguy gây náo nhiệt?

“… Từ từ.”

Một tiếng rất nhẹ, lại thành công cố định đám ký chủ tính chạy dính chặt chân vào mặt đất.

Chu Nguyệt Xuất và Thịnh Tụng Thời liếc nhau, biết cơ hội tới.

“Cái này, không phải chúng tôi tự dưng sinh sự đâu, mà là…” Chu Nguyệt Xuất tạm dừng một chút, “Thế giới chúng tôi vừa rời khỏi xảy ra BUG, khiến chúng tôi gặp một ký chủ đến từ không gian vô hạn khác.”

Nghe vậy, trong đám người truyền đến ồn ào.

Một ký chủ từ không gian vô hạn khác?

Trừ bỏ Quý Ỷ Nguy nghe nói là bị không gian vô hạn khác lưu đày đến đây, bọn họ chưa từng giao thoa cùng người không gian vô hạn khác, hơn nữa theo bản năng cho rằng không quan hệ không tiếp xúc là chuyện bình thường.

“Chúng tôi phát hiện một ít chuyện kỳ lạ.” Thịnh Tụng Thời trầm giọng tiếp lời, “Sự tình liên quan toàn thể ích lợi ký chủ, chúng tôi muốn hỏi chủ hệ thống rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, hơn nữa các vị ở đây, theo lý cũng nên có quyền được biết.”

Thịnh Tụng Thời nhìn về phía Quý Ỷ Nguy, bọn họ là những người đã liên hợp công lược, coi như là có một ít ăn ý. Việc hệ thống là sinh mệnh trí tuệ hiện tại tuyệt đối không thể nói ra, nhưng bọn họ có thể nói thông tin khác, nói bọn họ và ký chủ ở không gian vô hạn khác không giống nhau, dao động uy tín chủ hệ thống, gieo hạt giống hoài nghi.

Thông tin thích hợp nhất để nói, không thể nghi ngờ chính là hệ thống và ký chủ cùng tiến vào thế giới nhiệm vụ.

Để Quý Ỷ Nguy tới nói đi.

Quý Ỷ Nguy không chống đẩy, đáy mắt hiện lên một tia ánh sáng kỳ quái, về sau Thịnh Tụng Thời mới biết, tên gọi của tia sáng này…

“Ký chủ không gian vô hạn khác có thể cất hệ thống vào túi, tùy thân mang theo.” Quý Ỷ Nguy chậm rãi nói, tay hơi vung vẩy miêu tả, “Mấy người hiểu không? Nho nhỏ đáng yêu như vậy… bỏ vào túi, mang theo bên mình…”

Đến đoạn cuối đã biến thành nói mớ.

“Dựa vào cái gì… Hâm mộ quá… Dựa vào cái gì…”

Cứ như cưỡi xe đạp phanh gấp ngã chúi đầu, Thịnh Tụng Thời đau đớn nhắm mắt lại.

Hắn sớm nên nghĩ đến! Mạch não Quý Ỷ Nguy không cứu nổi! Cái ánh sáng xanh lè trong mắt Quý Ỷ Nguy, chính là đố kỵ ghen tị!

“Tại không gian vô hạn khác, hệ thống và ký chủ sẽ cùng nhau vào thế giới nhiệm vụ.” Thịnh Tụng Thời miễn cưỡng cứu vớt bầu không khí, dù đại ma vương Quý Ỷ Nguy còn ở đây, toàn thể cũng ồ lên hàng loạt.

Khó mà nói hệ thống tùy thân đối với việc hoàn thành nhiệm vụ có lợi hay có hại, mỗi ký chủ suy nghĩ một kiểu, nhưng vô luận như thế nào, nếu không gian vô hạn khác đều như vậy, ít nhất bọn họ phải được chọn lựa mới đúng.

“Thật ra tôi cảm thấy, chủ hệ thống… đang sợ.”

Giang Trạc nhỏ giọng như trò chuyện cùng người nhà.

“Cùng tiến vào thế giới nhiệm vụ, mang ý nghĩa đồng sinh cộng tử. Đừng nói hệ thống là trí tuệ sinh mệnh, dù chỉ là chương trình, cũng có rất nhiều người sẽ sinh ra cảm tình.”

“Chủ hệ thống… Rõ ràng là không hy vọng ký chủ sẽ sinh ra cảm tình với hệ thống.”

Những người khác nhất thời đều im lặng.

Tất cả bọn họ đều bị chủ hệ thống tính kế, người duy nhất khác biệt nhảy ra chỉ có một mình Quý Ỷ Nguy. Anh thích hệ thống 2333, xem hệ thống 2333 trở thành cá thể độc lập, chủ hệ thống gió yêu ma quái không đến bọn họ, cảm tình giữa bọn họ tinh khiết đến kinh người.

Đám đông ký chủ ồn ào, thanh âm dần dần tụ thành một.

“Vì sao chúng ta không giống không gian vô hạn khác, có lý do gì không?”

“Dứt khoát hỏi chủ hệ thống đi.”

Có một số ký chủ nhìn Quý Ỷ Nguy, anh đến từ không gian vô hạn khác, anh không biết chuyện này sao?

“Trước đây tôi chưa từng trói định với hệ thống, cũng không quá quan tâm.”

Quý Ỷ Nguy nhàn nhạt nói.

Ở không gian vô hạn khác, trọng tâm công tác ở chuyện khác, làm nhiệm vụ đều chỉ có tính chất che giấu và kiếm thêm thu nhập thôi, càng miễn bàn trói định hệ thống khác.

Anh chỉ chịu Tam Tam.

Nhóm ký chủ nhất trí quyết định, đi tìm chủ hệ thống hỏi cho rõ ràng minh bạch. Bọn họ không biết chủ hệ thống đang ở nơi nào, cơ mà hướng bên hệ thống chắc chắn không sai. Nói thật, tuy rằng bị hạn chế đến gắt gao, nhóm ký chủ không phải chưa từng hiếu kỳ bên hệ thống trông như thế nào, thời điểm bọn họ làm nhiệm vụ, trạng thái của hệ thống là cái gì?

Hiện tại người nhiều như vậy, đông người không sợ, thái độ chủ hệ thống ngày thường cũng hòa ái, dứt khoát tới xem thử?

Chủ hệ thống trăm triệu không nghĩ tới, ngày thường bày bề ngoài hiền lành, đối với ký chủ nhóm ân cần chu đáo, giờ phút này trái lại bê đá đập chân mình.

Tiền Đại Phát cũng có mặt ở trung tâm nhiệm vụ. Hắn tới trễ, vốn là tính tới đón người, thấy đám đông xao động thì ngơ ngác, đi theo đám người mênh mông hướng tới khu chuyên dành cho hệ thống. Trịnh Hỉ Bi lặng lẽ tới bên người hắn, Tiền Đại Phát đang lo lắng lọt vào trong sương mù, vội vàng hỏi.

“Sao lại thế này? Bắt đầu tạo phản hả?”

Trịnh Hỉ Bi cạn lời.

“Còn chưa đến nông nỗi thế, chúng ta mượn cơ hội đi xem meo meo.”

Xem meo meo!

Suy nghĩ của Tiền Đại Phát lập tức đứt đoạn, lý trí bốc hơi, chỉ còn những quả cầu mèo lăn lộn trong đầu. Hắn “yeahhhh” một tiếng, chạy chen đến chỗ Quý Ỷ Nguy phía trước.

Sảnh trung tâm nhiệm vụ trừ ký chủ, còn có một ít hệ thống, lúc này đều ngốc luôn, không biết có nên ngăn cản hay không, nên ngăn cản như thế nào.

Trên diễn đàn quả cầu mèo, sự hoảng hốt leo thang, thậm chí cướp top 1 Thiên Thủ Quan Âm.

【 Cứu mạng! Nhóm ký chủ muốn đi tham quan hộp nhỏ của chúng ta! 】

Hệ thống 2333 xứng với cái tên chiếu từng trải, màn hình hiện biểu cảm bướng bỉnh mắt trợn tròn lườm ngang, đứng ở cửa gian ô vuông dùng cái đuôi giơ ngón tay cái, gõ chữ…

【 Cái hộp này là ‘căn nhà vĩnh hằng’ của chúng ta đấy. 】

*Văn hoá làm việc 007: nhân viên lao động từ nửa đêm hôm nay (0h) đến nửa đêm hôm sau, suốt 7 ngày liên tục.

*Căn nhà vĩnh hằng: Ý ẻm là nơi yên giấc ngàn thu :V

Sàn đáp phẳng: là phần sân của tàu sân bay, có diện tích rộng, thường dùng để máy bay đáp xuống. , hay hàng không mẫu hạm, là một loại tàu chiến được thiết kế để triển khai và thu hồi lại máy bay – trên thực tế hoạt động như một căn cứ không quân trên biển.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.