1001 không hiểu nổi. Tuy rằng tính cách nó tương đối lạnh nhạt, nhưng không đến mức cho rằng mình bị sợ xã hội, ít nhất là giao lưu bình thường hoàn toàn không thành vấn đề. Tam Tam thì lợi hại hơn, trừ chủ hệ thống, gặp ai cũng bắt chuyện được, chơi với ai cũng hòa thuận vui vẻ, kỹ năng xã giao trâu bò.
“Nhưng, Tam Tam rõ ràng là…”
Chim cánh cụt vẫy cánh, tính lắc đầu mà sợ rớt đầu lộ bản thể, đành cố nén.
“Chứng sợ xã hội tác phát ở bản thể, xác ngoài có thể giỏi xã giao, hai cái này không liên quan nhau.”
“Về chứng sợ xã hội của hội tộc đàn chúng ta, phải nói từ thời kỳ nguyên thủy…”
Hai quả cầu mèo: “…”
Đề tài tự dưng to lớn hơn!
Thời điểm tộc đàn bọn họ còn là người nguyên thủy, chứng sợ xã hội bắt đầu manh nha. Bọn họ trời sinh chăm chỉ lao động, thông minh lại đoàn kết, điều này khiến chủng tộc phát triển cực kỳ nhanh chóng.
Nhưng mà, một khi rời bạn bè thân thích quen thuộc, chứng sợ xã hội sẽ bám theo như bóng với hình. Không thể giao dịch cùng người lạ, thậm chí không thể nói chuyện với người lạ, gặp mặt chỉ biết nắm góc áo hoặc dùng chân moi mặt đất. Bọn họ gọi thời kỳ tăm tối đó là “Thời đại sợ xã hội nặng”. Thời gian ấy, hầu hết bất động sản trên tinh cầu bọn họ đều có dấu vết moi móc đào bới.
Nếu cứ như vậy sẽ gây bất lợi cho sự phát triển, vì thế có một tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-thanh-kien-voi-he-thong-tai-meo-a/2560940/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.