Khắp nơi đều có dây dưa hấu, cậu nhìn thấy Quý Ỷ Nguy lẻ loi hiu quạnh đứng ở nơi đó, ngửa đầu ngơ ngác nhìn cậu, đôi mắt bỗng khép lại, ngửa mặt ngã xuống, còn bất hạnh đè tay trái dưới thân.
Quá đáng thương! Yếu ớt đến vậy!
Hệ thống 2333 lập tức vọt qua, liên thanh gọi tên Quý Ỷ Nguy, đồng thời thổi hơi đẩy dây dưa hấu chung quanh tránh ra xa.
Quý Ỷ Nguy khẽ run lông mi.
Giả yếu ớt là bài tủ của anh. Ở thế giới gốc, lúc hai người vừa mới thành lập liên hệ chưa mấy hòa hợp, có đôi khi cãi nhau, anh liền tới địa phương nguy hiểm nhất tìm việc vui, sau đó dưới ánh mắt kinh hãi của những người khác mà trượt chân, nhắm mắt.
Anh yếu ớt lắm luôn.
Tam Tam sẽ tới tìm anh, bọn họ thuận lý thành chương làm hòa, rồi anh mua gói bổ sung ngon mời Tam Tam ăn.
Chẳng qua lần này khác trước đây, sọ não chủ hệ thống bị đè dưới lưng, sinh ra cảm giác tồn tại mãnh liệt.
Quý Ỷ Nguy: “…”
Cộm quá.
Đau quá.
Cái gọi là phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí, Quý Ỷ Nguy nghe tiếng mèo kêu lo lắng, lông mi run càng thêm lợi hại. Đang lúc cảm thấy có lẽ mình nên thuận thế tỉnh lại, cùng Tam Tam thâm tình tương nhận, quả cầu mèo đen lo lắng “Phiu” một cái nhảy lên bụng anh, hình như hơi gồ, bèn nhảy thêm một cái.
Tốt lắm, phẳng rồi.
Quý Ỷ Nguy: “…”
Dùng thân thể che giấu sọ não chủ hệ thống, Quý Ỷ Nguy an tường mà nằm, ngắn ngủi mấy giây, nhân sinh cả đời như đèn kéo quân chạy một lượt trong đầu. Hệ thống 2333 nhảy lên nhảy xuống, xác nhận anh còn sống, hít sâu một hơi, thực hiện ý đồ mang anh đi, bắt đầu từ phần đầu.
Nửa quả cầu mèo nứt đôi, cố gắng nuốt đầu Quý Ỷ Nguy, nhưng tới chỗ cổ thì bị kẹt.
Quý Ỷ Nguy: “…”
Anh có hơi bất đắc dĩ nằm im, tùy ý để Tam Tam ăn vào bụng. Anh chú ý đến dây leo bốn phía rục rịch di động. Quý Ỷ Nguy thờ ơ lạnh nhạt, tùy ý cho đống dây leo quấn xung quanh thành hình cầu mây, nhốt Tam Tam và anh vào bên trong.
Quả cầu mèo vẫn đang cố nuốt anh, anh dịch phần đầu rất nhỏ, đẩy Tam Tam đến vị trí an toàn, trong lòng nghĩ, nếu giờ ném nửa sọ não chủ hệ thống ra, có thể kích nổ được lỗ thủng bao lớn, có đủ cho Tam Tam phá vây.
Cơ mà đó chỉ là trong giới hạn bình an phá vây thôi. Dây dưa hấu cuồn cuộn vô tận, chủ hệ thống đồng hóa cao độ cùng toàn bộ không gian chủ hệ thống, chỉ sợ rất khó hoàn toàn giết chết nó dưới tình huống không phá hủy không gian chủ hệ thống.
Quý Ỷ Nguy từ đầu đến cuối chưa từng suy xét việc nổ banh không gian chủ hệ thống. Đây đúng là phong cách của anh, nhưng Tam Tam thích nơi này, anh cũng thích nơi này, nơi này đối với Tam Tam rất quan trọng.
Thế thì không phải đồ vật dùng để tìm việc vui.
Bên ngoài không gian đen, trên một phi thuyền cỡ nhỏ, hai quả cầu nhìn không gian chủ hệ thống mọc ngập dây dưa hấu, sốc đầy màn hình. Một quả cầu chó bên cạnh quả cầu còn lại “Ẳng” một tiếng.
“Chắc là anh có thể xử lý cái này nhỉ…”
“Chồn ăn dưa chồn ăn dưa?”
Quả cầu chồn ăn dưa chồn ăn dưa phát rồ.
“Đừng có gây khó dễ cầu! Không phải cứ liên quan dưa là tôi xử lý được!”
Trong không gian chủ hệ thống, cầu mây đã siết chặt kín kẽ, mặt trên những sợi dây đằng nứt ra vô số cái mồm, mỗi cái đều há miệng nói chuyện, cười nhạo.
Hệ thống 2333 đã ăn được nửa người Quý Ỷ Nguy, cậu dựng vành tai, cảnh giác nhìn dây dưa hấu. Cậu phát hiện chủ hệ thống hiện tại không có đầu, nhưng không ảnh hưởng nó hành động, cậu phải mau mau nuốt Quý Ỷ Nguy vào bụng.
Vô số dây dưa hấu há mồm lải nhải hoặc cười to. Chủ hệ thống mừng rỡ, hệ thống 2333 chạy trốn thế mà trở lại, đúng là không sợ chết. Bây giờ nó không sợ tử vong, tương phản, nó có thể giết chết hệ thống 2333!
Quý Ỷ Nguy bị nuốt vào không gian chứa của hệ thống, hệ thống 2333 là một quả cầu bé tí, lấy cái gì để đấu được nó!
【 Hệ thống 2333, mày…】
Chủ hệ thống còn chưa kịp mát mày mát mặt, quả cầu trước mắt chợt mất tích. Nó lập tức điều chỉnh tầm nhìn, phát hiện trong lúc nó biểu đạt tâm tình vui sướng, hệ thống 2333 không nói không rằng đã chạy đến chỗ dây dưa hấu mỏng nhất, tính sử dụng quyền hạn di chuyển trong không gian chủ hệ thống để bỏ chạy.
Hệ thống 2333: Ông cứ việc đánh rắm, tôi chạy đường của tôi.
Lực hành động khủng bố, chỉ ngắn ngủi vài giây, rất nhiều dây leo đã bị kéo ra thành một lỗ hổng.
Chủ hệ thống: “…”
Hệ thống 2333! Lúc trước mày cũng giở trò tạo BUG như thế để ăn cơm trắng chứ gì!
Chủ hệ thống bị quả cầu mèo sột soạt sột soạt chọc tức chết, cố nén cơn đau, quấn kín chỗ hổng, kiên quyết không chịu buông tha hệ thống 2333 dám phá hỏng mọi thứ của nó!
Nếu đã trở lại, thì đừng hòng sống sót rời đi!
Hệ thống 2333 đang chui vào lỗ hổng, không kịp phanh lại. Chủ hệ thống chờ cậu đụng vào dây leo liền quấn trói lại, đến lúc đó chẳng phải thích xử lý thế nào thì xử!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, hệ thống 2333 gấp đến độ nấc cụt, tay Quý Ỷ Nguy lấy thế sét đánh không kịp bưng tai trộm linh chi vươn ra, đấm một phát thủng lỗ tường dây leo.
Hệ thống 2333 nhân cơ hội chạy ra ngoài.
Chủ hệ thống: “???”
Khoan, còn có thể như vậy?
Bị ăn còn có thể đấm nó?
Hệ thống 2333 thuận lợi chạy trốn ra ngoài, chiếu vào mắt là hình ảnh tận thế móc bạo động… Không gian chủ hệ thống đã hoàn toàn thay đổi, nơi nơi đều là dây leo máy móc xấu xí, chúng vặn vẹo rục rịch, ghê tởm buồn nôn.
Hệ thống 2333 nhìn mà đau lòng.
Tiểu Thất tỉ mỉ chế tạo khu vườn an lành vì mọi người, lại bị chủ hệ thống đày dọa thành bộ dáng này. Hơn nữa xem ra, hiện không thể tróc chủ hệ thống khỏi không gian chủ hệ thống. Nếu muốn hoàn toàn hủy diệt nó, tâm huyết của Tiểu Thất sẽ bị hủy hết.
Trừ tâm huyết của Tiểu Thất, còn có ký chủ đã tạo những kỷ niệm vui vẻ cho quả cầu mèo. Nhà ăn công cộng chúng nó thích, khu vực ngoại thành từng dạo chơi, chỗ uống trà ngon, chim hải âu trên sân phơi run bần bật nhìn dây leo… Hết thảy đều sẽ biến mất.
Hệ thống 2333 thương tâm lại nấc một cái, tự dưng có cảm giác tay người an ủi vuốt ve đỉnh đầu mình. Quý Ỷ Nguy thò tay dài ra sờ sờ đầu cậu, sau đó nhanh chóng rụt về.
Bên cạnh là vách tường biểu tượng bị hỏng nặng. Bụi ký sinh bị rơi lả tả, đại thụ sừng sững, đàn chim trắng bay, đó là cảnh tượng nguyên bản nên tồn tại.
Hệ thống 2333 ngơ ngác nhìn biểu tượng không gian vô hạn, nấc một cái, dây leo bốn phía lại lần nữa bị đấm thành bụi. Chủ hệ thống tức muốn hộc máu, lên án hành vi buff bẩn của Quý Ỷ Nguy.
Tam Tam bỗng nghiêng đầu, dường như nhớ tới cái gì.
Cậu nghiêm túc nhìn biểu tượng không gian vô hạn. Cây đại thụ tận tình duỗi chạc cây, mỗi một mảng lá cây đều chứa sinh cơ bừng bừng.
Chờ đã, cậu nhớ rồi.
Trước khi chia tay Tiểu Thất, sau khi Tiểu Thất bí mật quy hoạch không gian chủ hệ thống, nội dung quy hoạch ai cũng không nói cho, chỉ lén lút kể với cậu.
【 Sẽ giống cây đại thụ! 】
Quá mơ hồ.
Nhưng mặc kệ cậu truy hỏi, Tiểu Thất cười không nói.
【 Đây là bất ngờ tôi để lại. 】
【 Chờ mọi người đều trở lại, tôi sẽ triển lãm cho mọi người xem! Đến lúc đó tôi sẽ nói… 】
Dây leo lan tràn, quả cầu mèo đen an ổn ở giữa biển dây leo, tắt màn hình đôi mắt điện tử. Suy nghĩ của cậu chồng lên khung cảnh đã từng diễn ra. Cậu đọc theo lời Tiểu Thất trong trí nhớ, nói…
“Nảy mầm.”
Cả không gian chủ hệ thống đột ngột rung lắc, như sấm mùa xuân đánh thức hạt giống, như nước mưa mang đến sự tái sinh.
“Chia nhánh.”
Cậu nói tiếp.
Không gian chủ hệ thống lắng đọng giây lát, rồi bắt đầu bành trướng, đồng thời dây leo quấn quanh không gian chủ hệ thống phát ra thanh âm khủng hoảng.
“Mọc lá.”
Cậu đọc xong nấc một cái, cánh tay thần kỳ lại xuất hiện, không để bất kỳ thứ gì quấy rầy cậu.
Chủ hệ thống luống cuống, bởi vì nó cảm thấy cơ thể mình đang bị một luồng sức mạnh vô danh xé nát thành mảnh nhỏ. Nó đau đớn rít gào, nhưng không ngăn được thân thể tan rã, dây leo đứt đoạn. Nó rạn nứt, rạn nứt cùng toàn bộ không gian chủ hệ thống!
Cuối cùng, quả cầu mèo đen ôm lấy đuôi, khóe mắt điện tử rưng rưng.
“Nở hoa.”
Khoảnh khắc ấy, bên ngoài không gian chủ hệ thống vặn xoắn, vô số hoa trắng kim loại nở bung. Những đóa hoa màu trắng là hộ vệ, là vệ tinh, có cái đang lớn lên trên cành cây, có cái phất phới bay đầy trời. Cánh hoa sắc bén cắt phăng dây leo cố bám vào không gian chủ hệ thống, rồi xòe ra thật đẹp mắt.
Các chủ hệ thống ở bên ngoài đều chứng kiến cảnh tượng chấn động này. Kẻ địch không thể tiêu diệt kêu ré thảm thiết, bị xé thành vô số mảnh vụn. Một cây đại thụ xuất hiện trong tầm mắt, lẳng lặng lơ lửng giữa bầu trời không gian đen, tỏa sáng vĩnh hằng.
Đây là bất ngờ số 07 để lại.
Đây là lãng mạn nho nhỏ số 07 dành cho người bạn rồi sẽ trở về.
Trước món quà nhỏ bé mà long trọng, âm mưu, lừa dối và lòng tham đều hóa thành hư vô, tan vào cơn mưa hoa trắng rực rỡ.
【 Số 07!!! 】
Có ai đó khàn giọng hét lên, mang theo vô tận khiếp sợ, tuyệt vọng, lẫn hối hận muộn màng.
Nó không khóc nữa, nó sắp chết.
Quả cầu mèo màu vàng kim trong trí nhớ mỉm cười trào phúng.
【 Bạn thua rồi. 】
【 Trước tình yêu và tình bạn, thất bại thảm hại. 】
Uy hiếp ngoại giới được giải trừ.
Quý Ỷ Nguy không cần vươn tay đánh nhau giúp Tam Tam nữa. Cả cơ thể bị nuốt vào không gian chứa của Tam Tam, anh cảm thấy vô cùng an tâm, mí mắt cũng nặng nề.
Vết thương trên người ẩn ẩn đau, anh không sợ chứ không phải không biết đau. Từ lúc đánh nhau với đồng tộc dưa hấu ngoài không gian đen, anh vẫn chưa nghỉ ngơi đàng hoàng. Hiện tại đã được ở bên Tam Tam, anh yên tâm chìm vào giấc ngủ.
Quý Ỷ Nguy ngủ một giấc không dài không ngắn.
Anh mơ về thời điểm mới vừa thành lập liên hệ cùng Tam Tam. Bởi vì tìm việc vui bị cơ quan nghiêm cứu ngầm vây nhốt. Chính là lần đó, anh được kiểm nghiệm sức mạnh của hệ thống.
Khi đó, nghiên cứu viên sợ hãi nhìn anh. Thể thí nghiệm trước mặt hình như có chứa ma lực, hoặc nói là, ma quỷ siêu việt vượt khỏi nhận thức của hắn. Ma lực ma quỷ trào ra từ cơ thể thể thí nghiệm, cười nhạo vang dội.
Quý Ỷ Nguy thân chứa “Ma quỷ” thấp giọng cười. Anh cầu xin bé ma quỷ “Hệ thống”…
【 Tam Tam, đổi chỗ. 】
【 Meo! 】
Giấc mộng như cái chớp mắt. Quý Ỷ Nguy mở mắt ra.
Anh phát giác mình đang nằm trên ghế sô pha dài, tắm mình trong không gian ấm áp khô ráo, ánh nắng từ cửa sổ sát đất căn nhà chiếu vào. Ngoài cửa sổ là tường vây, chân tường có mảnh đất bùn xốp mềm chưa kịp trồng hoa.
Vết thương đã lành nhờ khoang chữa trị, anh không còn đau đớn, tròng mắt đen thẫm hoàn hảo sáng ngời.
Quý Ỷ Nguy ngồi dậy, chăn mềm in hình mèo trên người trượt xuống, được anh nhanh tay giữ lại.
“… Quý Ỷ Nguy, anh tỉnh rồi.”
Thanh âm quen thuộc từ phía sau truyền đến.
Quả cầu mèo đen chớp chớp hai mắt điện tử dựng đứng, đầu đội một chén mì đợi đưa cho anh, thoạt nhìn cực kỳ vui vẻ.
“Meow~”
Đôi mắt điện tử trên màn hình nheo lại, là dáng vẻ hạnh phúc. Đối với hệ thống 2333, thuận lợi đi đến nơi này, Quý Ỷ Nguy cũng hoàn hảo vô khuyết, chính là hạnh phúc lớn nhất.
“Anh tỉnh rồi.”
“Hoan nghênh đến nhà tôi.”
Trong bình sứ trên bàn cắm hai nhành hoa đào rực rỡ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]