Nơi này là đảo xa, địa điểm cư trú mới của các hệ thống tai mèo.
Nếu không có đường lui này, một khi quả cầu mèo quyết tuyệt chọn thoát ly không gian chủ hệ thống, dù kết quả như thế nào, đều không thể không rơi vào tình cảnh phi thuyền không có nơi neo đậu cố định phiêu bạt khắp nơi, không chừng còn phải khẩn cầu tộc khác thu lưu.
Tuy rằng các tộc khác đều không có ý xấu, cũng vui lòng trợ giúp quả cầu mèo, nhưng chung quy vẫn không giống nhau. Giờ bọn nó có đảo nhỏ trôi nổi trong không gian đen, quả cầu mèo có chỗ đặt chân.
Phi thuyền dần tới gần, hình dáng lục đảo đá quý càng thêm rõ ràng, các quả cầu mèo trên phi thuyền bất an cũng dần yên ổn hơn.
Meo! Là nhà mới!
Còn có thật nhiều cỏ mèo!
Số lượng cửa sổ phi thuyền hữu hạn, quả cầu mèo ngồi cạnh cửa sổ vừa dùng ngôn ngữ miêu tả những gì mình nhìn thấy, vừa dùng cái đuôi khoa tay múa chân.
“Thật sự, nơi đó toàn là cỏ!”
Một quả cầu mèo nghe vậy liền gật đầu.
“Chúng ta sẽ ở nơi đó, chúng ta chính là thảo (cỏ) dân.”
Một quả cầu khác không quá tán thành cách nói này, xen mồm nói.
“Không đúng, chúng ta hiện tại là lưu dân.”
“Không bằng nói là quả cầu mèo lưu lạc!”
Quả cầu mèo 2332 và 2334 cùng ngồi xổm trước cửa sổ. Sau một lúc lâu, 2332 ẩn ý mở miệng.
“2334, cậu nói xem, cỏ ở đó có ngọt không nhỉ?”
Trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-thanh-kien-voi-he-thong-tai-meo-a/2560911/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.