🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nơi này là đảo xa, địa điểm cư trú mới của các hệ thống tai mèo.

Nếu không có đường lui này, một khi quả cầu mèo quyết tuyệt chọn thoát ly không gian chủ hệ thống, dù kết quả như thế nào, đều không thể không rơi vào tình cảnh phi thuyền không có nơi neo đậu cố định phiêu bạt khắp nơi, không chừng còn phải khẩn cầu tộc khác thu lưu.

Tuy rằng các tộc khác đều không có ý xấu, cũng vui lòng trợ giúp quả cầu mèo, nhưng chung quy vẫn không giống nhau. Giờ bọn nó có đảo nhỏ trôi nổi trong không gian đen, quả cầu mèo có chỗ đặt chân.

Phi thuyền dần tới gần, hình dáng lục đảo đá quý càng thêm rõ ràng, các quả cầu mèo trên phi thuyền bất an cũng dần yên ổn hơn.

Meo! Là nhà mới!

Còn có thật nhiều cỏ mèo!

Số lượng cửa sổ phi thuyền hữu hạn, quả cầu mèo ngồi cạnh cửa sổ vừa dùng ngôn ngữ miêu tả những gì mình nhìn thấy, vừa dùng cái đuôi khoa tay múa chân.

“Thật sự, nơi đó toàn là cỏ!”

Một quả cầu mèo nghe vậy liền gật đầu.

“Chúng ta sẽ ở nơi đó, chúng ta chính là thảo (cỏ) dân.”

Một quả cầu khác không quá tán thành cách nói này, xen mồm nói.

“Không đúng, chúng ta hiện tại là lưu dân.”

“Không bằng nói là quả cầu mèo lưu lạc!”

Quả cầu mèo 2332 và 2334 cùng ngồi xổm trước cửa sổ. Sau một lúc lâu, 2332 ẩn ý mở miệng.

“2334, cậu nói xem, cỏ ở đó có ngọt không nhỉ?”

Trên màn hình 2334 chạy sáu dấu chấm, hạn hán lời.

“… Bỏ qua quy trình, chúng ta đánh nhau luôn đi.”

1001 nghe các quả cầu bên cạnh châu đầu ghé tai, quả cầu phía trước thuật lại cảnh tượng nhìn thấy cho quả cầu phía sau, rồi quả cầu phía sau lại truyền kiến thức ngược tới phía trước, bật cười. Trong phi thuyền hơi chen chúc, 1818 một bên hỗ trợ duy trì trật tự, một bên chen qua, theo bản năng nhìn về vị trí bên cạnh 1001.

Nhưng nơi đó không có hệ thống 2333, 1818 không khỏi có chút lo lắng.

Phi thuyền bỏ neo ở cảng hàng không đã xây dựng xong, các quả cầu trật tự lần lượt xuống phi thuyền. Vài quả cầu mèo đặc biệt tụ ở bên nhau, lòng nhẹ hơn, cũng mang tâm sự nặng nề, lo lắng cho 2333 không đuổi kịp.

“1001, Tam Tam không đi theo sao?”

1001 gật đầu, an ủi nói.

“Không cần lo lắng, Tam Tam có chừng mực, chúng ta đi trước sắp xếp cho mọi người. Tam Tam nói, 1234 ở đây tiếp ứng chúng ta, cơ sở phương tiện đều đã xây dựng ổn thỏa.”

1818 lên tinh thần. 1234 ở đây, Tam Tam nói như vậy…

Thế thì địa phương tên đảo xa nhất định đã được xây dựng cực kỳ tốt luôn!

1001: “…”

1001: “Cậu hiểu biết 1234 thật.”

Đúng vậy, một không gian lớn như này hoàn toàn phụ thuộc vào 1234. Đây là quyền hạn mà kẻ cướp chính quyền đa nghi không bao giờ cho nó. Chỉ có Tam Tam mới yêu tâm giao hết ra, cún ngoan 1234 chắc chắn mừng như điên.

1234 đương nhiên mừng như điên. Nó tự mình ra nghênh đón nhóm đồng tộc tại cảng hàng không, chắp cái đuôi, long hành hổ bộ, tự tin làm hướng dẫn viên cho các quả cầu lần đầu tới đây.

Mình tự ép mình bận, đặc biệt thú vị!

Trong khoảng thời gian này không bị đốc thúc và hạn chế trói buộc, 1234 bận đỏ mắt, hai mắt trên màn hình cũng cong vòng hình nhang muỗi.

1234 cho rằng, cảng hàng không là công trình bộ mặt của chủng tộc, cho nên nó xây cảng hàng không siêu to siêu bự. Tam Tam từng nhắc tới 7 tộc đàn lớn, ngoài ra còn có các tộc đàn nhỏ, dù mỗi chủng tộc có phái vài phi thuyền tới, nó đảm bảo cảng hàng không đều có thể chứa hết.

Sức lao động xây dựng cảng hàng không đến từ người máy và người cá. 1234 dũng cảm đi tới chỗ cá lớn đàn phán, xin mượn người cá, lúc này mới có cảng hàng không quy mô lớn.

1234 hứng thú bừng bừng giảng giải này nọ cho các quả cầu, ngôn ngữ đa dạng trào dâng cảm xúc ôi một mình mình bận rộn tịch mịch như tuyết rơi, hy vọng các quả cầu khác cũng có thể nỗ lực công tác, cùng nó sóng vai vươn lên đỉnh cầu (nhân) sinh.

1234 thỏa thuê đắc ý. Cứ liên tục như vậy, trong vòng ba năm nó sẽ thăng chức hai mươi lần, đá bay tất cả quả cầu bên cạnh 2333, cùng cậu kề vai sát cánh!

Đang lúc tư tưởng 1234 bắt đầu có khuynh hướng nguy hiểm, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, chân trời có ngôi sao sáng lên, một cục than đen từ nơi xa bắn đến, phi đến quá nhanh, thế nên bắn ra hiệu ứng đáp cánh. Dưới cái nhìn chăm chú của toàn thể quả cầu, cục than đen bất hạnh đụng trúng phi thuyền, “Rầm” một tiếng giòn vang, sau đó văng xuống đất.

Hệ thống 2333 khởi động màn hình, hé một con mắt điện tử. Qua cơn choáng váng, xác định chung quanh an toàn, cậu mới chậm rãi dựng thẳng hai tai, thấy một đám quả cầu mèo chớp mắt nhìn cậu.

Hệ thống 2333 ngạc nhiên, rơi từ chỗ cao ơi là cao thế mà mình không bị đau.

1234 bị ngồi đè dưới mông: “…”

1234 không thể nhịn được nữa, rú lên.

“2333! Sao lúc nào cũng là cậu! Có phải cậu có một cái tên khác là “mất hứng” không hả? Cứ nhè lúc tôi đắc ý nhất là đập cho một gậy!”

Hệ thống 2333 thấy nó nhảy dựng lên tự cào mình, nhìn số 1234 ịn trên mặt đất, chớp chớp mắt, thân thiện hiện dấu chấm hỏi.

“1234, xin chào.”

“Xin chào xin chào 1234 nha, xin chào xin chào xin chào xin chào….”

1234 hít hà một hơi, không thể khắc chế bản năng.

“Xin chào xin chào xin chào xin chào xin chào xin chào… Phiền chết mèo!!”

Trong bụng hệ thống 2333 đang chứa Quý Ỷ Nguy, tạm thời không biết nên thả ở đâu, chỉ có thể tìm chỗ giấu. Cậu cùng các quả cầu cùng nhau rời cảng hàng không, đập vào mắt là…

Một thành phố hiện đại hoá hoành tráng.

Hệ thống 2333 ngây dại, lập tức “phiu” bay ra khỏi xa đảo, nhìn lướt qua lưới phòng hộ hình đầu Quý Ỷ Nguy. Không sai mà, là ký hiệu cậu đã dán, không vào lộn cửa, lại “phiu” bay trở về, ngáo ngơ nhìn thành phố hiện đại hoá.

Thành phố này rõ ràng đã được tỉ mỉ quy hoạch, có thể nhìn ra một số phân khu chi tiết. Vị trí trung tâm là cây hoa đào đã lớn đến cực kỳ lớn. Vòng ngoài trung tâm là một vài tòa thị chính, tiếp theo là khu vực công viên, có con sông chảy qua, có hồ nhân tạo, hình như nước dẫn từ Đại Hồ, đài phu nước nữ quỷ cũng tọa lạc ở chỗ này.

Tiếp theo là khu cư trú, khu thương nghiệp…

1234 làm việc cẩn thận, nó chia khu cư trú thành hai bộ phận, một phần là khu biệt thự cỡ nhỏ vừa với hình người, một phần sặc sỡ hơn là khu nhà chung dành cho các quả cầu mèo ở với nhau.

Bởi vì hệ thống 2333 đã trộm trước một ngàn bản thể quả cầu mèo, các bản thể này được đặt ở biệt thự hai tầng độc lập. Các quả cầu còn lại có thể ở tạm trong khu nhà nhỏ, chờ khi nào bản thể về đây thì có thể xách vali… Xách bản thể vào ở biệt thự, rất là nhân tính hóa.

1234 thổi kèn đi đầu. Bọn nó có rất nhiều đất đai, phúc lợi tộc dân cần được phát đúng chỗ, mỗi quả cầu mèo đều có thể sở hữu một đến hai nhà ở. Khu thương nghiệp thì là một tòa nhà thô.

1234 phân phát nhà cửa tỏa ra thánh quang.

Trong khoảng thời gian ngắn mà có thể vội vàng làm được nhiều thứ như vậy, tất nhiên có tộc khác hỗ trợ, nhưng năng lực 1234 là không thể nghi ngờ.

Hệ thống 2333 cùng các quả cầu đều đần thối mặt.

“1234, còn anh nữa.”

1234 đắc ý muốn chết, đang muốn nói mình đang đẩy mạnh xây dựng nơi chữa bệnh và nơi giải trí, bỗng nghe thấy 2333 lẩm bẩm hỏi.

“Nhưng 1234, anh xử lý nhiều công tác như thế, yêu cầu tiền lương cao bao nhiêu vậy?”

Đầu óc 1234 trống rỗng, một đẳng thức hiện lên.

Phát tiền lương = tốn tiền = sa thải.

Hồi tưởng về thời làm thủ hạ cho chủ hệ thống không được trọng dụng, 1234 nhào lên ôm chặt đuôi 2333, gào khóc.

“Tôi không cần! Tôi không cần tiền lương! Tôi đam mê công tác!”

“Tôi có thể đưa cậu tiền lương! Tôi có thể kiêm nhiều chức khác! Đừng cho tôi nghỉ việc meo meo!”

1234 quá kích động, thậm chí nhảy lên đầu hệ thống 2333, nắm tai cậu để cậu đừng cướp mất công việc của mình. Các quả cầu khác vội vàng kéo đuôi khuyên nó, dỗ nó.

“1234, đừng khóc, đừng khóc.”

“Không sao đâu, Tam Tam sẽ không cướp công tác của anh.”

1234 hai mắt đẫm lệ mông lung.

“Thật à?”

“Thật thật! Anh giúp chúng tôi làm nhiều việc như vậy, có muốn gì không? Chúng tôi sẽ cố gắng thỏa mãn anh.” Các quả cầu tiếp tục dỗ dành, 1234 nức nở.

“Tôi muốn đêm nay tan tầm sau mười giờ.”

“…” Các quả cầu nhịn, “Được, được, anh có thể tan tầm lúc 10 giờ.”

1234 dựng hai tai, được một tấc lại muốn tiến một thước.

“Kia… Cái kia, hai ngày cuối tuần, tôi muốn tăng ca hết!”

Lần này nhóm quả cầu không thể nhịn được nữa, vây quanh tiến hành ẩu đả 1234.

Đồ khốn! Bớt cuồng công việc đi!

1001 tách ra sớm nhất. Nó nhìn cuộc chiến hỗn loạn văng cả tai, hắng giọng.

“Chúng ta bàn chính sự nào. Mọi người đều bình an đến đảo xa, các hạng mục sự vụ cần triển khai đâu vào đấy…”

Quả cầu mèo màu bạc trắng giương mắt thoáng nhìn, hệ thống 2333 đang bận kéo đuôi với 1234. Nó mắt nhắm mắt mở, “bốp bốp” hai tiếng, thế giới an tĩnh, vì thế tiếp tục nói.

“Mọi người đều có lĩnh vực am hiểu riêng, phân công không có vấn đề, hiện tại trọng điểm là… Chúng ta cần bầu ra một người dẫn đầu. Thủ lĩnh là cần thiết, bởi vì về sau giao thiệp cùng các chủng tộc khác…” 1001 tạm dừng một chút, thời điểm nhắc đến từ đó, ngữ khí nhẹ nhàng đến độ bản thân nó cảm thấy kinh ngạc.

“Thậm chí sau này đàm phán cùng ký chủ, đều cần thủ lĩnh ra mặt đại diện. Chuyện này không nên chậm trễ.”

Nó vừa dứt lời, các quả cầu đồng loạt đời tầm mắt, nhìn chằm chằm hệ thống 2333. Hệ thống 2333 múa may cái đuôi.

“Các cậu xem nè, tôi là mèo ó!”

“Miao.”

“Miao.”

“Miao.”

Tập thể giả ngu!

Ai cũng không chịu làm lãnh đạo, một đám quả cầu mèo lao vào đánh lộn lần hai.

* * *

Hệ thống 2333 thở phì phì chạy vào biệt thự nhỏ mình được phân cho.

Cậu không muốn làm lãnh đạo đâu. Làm lãnh đạo sẽ bị Tiểu Nhất và Tiểu Tứ ấn đầu trước bàn xử lý văn kiện?

Meo nononono, không muốn không thích không cần!

Còn vụ quyền hạn chủ hệ thống nằm trong tay cậu hả, có thể chuyển giao, căn bản không thành vấn đề.

Trở lại căn nhà nhỏ của mình, cảm xúc hệ thống 2333 dần ổn định lại. Nội thất căn nhà đã được trang hoàng cơ sở, bày một ít đồ vật đơn giản sạch sẽ. Cậu phun Quý Ỷ Nguy lên trên sô pha, bỗng ngơ ngác nhìn Quý Ỷ Nguy.

Không muốn làm chủ hệ thống, còn có một nguyên nhân là Quý Ỷ Nguy.

Tuy nói hiện tại liên hệ giữa cậu và Quý Ỷ Nguy đã bị dưa hấu hủy mất, nhưng mà, không có nghĩ sau này sẽ không thành lập lại lần nữa. Chủ hệ thống không thể cùng ký chủ thành lập liên hệ, cậu luyến tiếc.

Quý Ỷ Nguy ngủ sâu, lông mi rũ dài, nhìn xinh đẹp lại không mang tính uy hiếp. Quả cầu màu đen bay lên, vùi mình vào cổ đối phương cọ cọ.

Hệ thống 2333 không nói chuyện mình mang Quý Ỷ Nguy về đây, ngay cả Tiểu Nhất biết cậu quay đầu đi cứu Quý Ỷ Nguy, phỏng chừng chỉ cho rằng cậu cứu người xong thì một mình trở về. Dù sao thì hiện tại ký chủ và hệ thống đã chia lìa, bọn nó cần thời gian ổn định và tự hỏi, lựa chọn con đường tương lai cho mình và ký chủ.

Cơ mà hệ thống 2333 không yên lòng Quý Ỷ Nguy, mơ màng mang anh về cùng. Vì tránh khiến cho các quả cầu mèo khác bị dọa, chờ Quý Ỷ Nguy tỉnh lại, cậu sẽ phải làm một quả cầu ác độc, cấm anh đi ra khỏi nhà, không cho anh liên lạc với bên ngoài.

Nghĩ đến đây, trên màn hình hệ thống 2333 thoáng hiện nước mắt rưng rưng.

Quá xấu xa, thế thì khác gì giam lỏng!

Hu hu hu xin lỗi Quý Ỷ Nguy nhiều!

Ôm tâm tình áy náy, hệ thống 2333 nấu đồ ăn cho Quý Ỷ Nguy, sau đó tìm một cái đệm nhỏ, đặt trên bàn trà cạnh ghế sô pha, vừa hiện icon QAQ vừa ngồi chờ Quý Ỷ Nguy tỉnh dậy.

Lông mi run rẩy, tròng mắt đen thẫm quen thuộc mở ra trước mặt hệ thống 2333. Cậu vội vàng đội bát mì đã nấu thò lại gần.

“Anh tỉnh rồi? Hoan nghênh đến nhà tôi!”

Đầu óc Quý Ỷ Nguy đang ở trạng thái giảm xóc. Anh chậm rãi ngồi dậy, nhìn chung quanh một vòng, cuối cùng tầm mắt dừng trên người hệ thống 2333.

“Tam Tam… Trước đó… Là em đã cứu tôi sao…”

Áy náy đè nặng toàn thân 2333!

Cậu vội vàng đưa bát đến trước mặt Quý Ỷ Nguy, do dự một hồi lâu, nhắm mắt lớn tiếng nói.

“Tôi biết bây giờ anh đang cảm thấy khó hiểu, anh ăn lót bụng đi, ăn xong tôi sẽ giải thích sau. Nhưng có chuyện này, tôi nhất định… Nhất định phải nói trước với anh!”

Quý Ỷ Nguy bưng bát theo bản năng nghiêm mặt đoan chính, chăm chú lắng nghe.

“Tôi, tôi muốn nhốt anh lại! Anh không thể rời khỏi căn nhà này, từ giờ trở đi mãi đến khi tôi cho phép, không được ra ngoài!”

Hệ thống 2333 dùng giọng điệu nghiêm túc nhất, cường điệu nhấn mạnh chuyện quan trọng nhất. Đại não Quý Ỷ Nguy vẫn chưa tỉnh táo, anh ngơ ngác cầm bát, lắng nghe yêu cầu quá mức, tự dưng gương mặt hiện vẻ vui mừng.

Hệ thống 2333: “???”

Không chỉ có biểu hiện vui mừng, kỳ quái hơn là, hai má Quý Ỷ Nguy cũng đỏ ửng. Anh giơ mu bàn tay dán lên gò má để hạ nhiệt độ, ánh mắt lóe sáng nhìn về phía hệ thống 2333.

Hệ thống 2333 nghe anh dùng ngữ khí như nằm mơ, nói.

“Tam Tam, tôi đang mơ ư… Em nói em muốn giam cầm tôi…”

“Có chuyện tốt bực này?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.