Editor: tu tai
Mắt Úc An Thừa bỗng trợn to, ánh mắt vốn dĩ có chút sương mù xen lẫn tia ánh sáng.
Anh ổn định lại thân thể khẽ run lên của mình mới vội vàng ra dấu tay: "Em có thai?"
Tôi vẫn hài lòng, móc tờ két quả xét nghiệm từ trong túi quần ra: "Ừm! Đã tám tuần rồi, hôm nay mới biết!"
Anh nhìn sừng sờ, dường như muốn tìm ra kết quả từ tờ giấy thật mỏng này.
Tôi buồn cười ra dấu tay: "Nhìn cái gì, phía trên này cũng không có hình ảnh con trai anh, bây giờ con...... cũng chỉ có nhỏ như vậy thôi."
Anh nghiêm túc xem tôi so sánh dáng vẻ chỉ lớn hơn hạt gạo một chút, chợt nắm tay của tôi, ánh mắt chớp động, hình như có thắc mắc gì đó rất khẩn thiết.
Trong đầu tôi vẫn rất hung phấn: "Sao vậy, là lạ, anh không vui mừng?"
Anh ngây người một lúc, lập tức đưa ngón tay tôi ấn lên môi anh, vô cùng trịnh trọng nhìn vào mắt tôi ra dấu tay: "Vui mừng, rất vui mừng!"
Tôi áp mặt vào ngực của anh, anh hơi thở gấp, lồng ngực phập phồng có chút mất quy luật, nhưng vẫn dung sức lớn nhất ôm lấy tôi.
Huệ Điềm Nhi cũng đi gặp quỷ đi, tôi nói thầm trong lòng, còn những chuyện khiến tôi nghi ngờ lo lắng, tất cả đều biến hết đi.
Tôi không chỉ có anh, còn có con của anh, trên đời chưa có ai càng thỏa mãn hơn so với tôi.
Bắt đầu từ hôm nay, tôi muốn dùng thái độ và phương thức có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-quyen-giu-im-lang/1873594/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.