Editor: tu tai
Về đến nhà, y tá đang cho Úc An Thừa thở khí ô xi, tôi không quan tâm vứt túi xách xuống chạy ngay tới bên cạnh anh: "Làm sao vậy?"
Anh thấy tôi kinh ngạc: "Thời tiết quá nóng, hơi khó chịu, hàng năm vẫn đều như vậy."
Thực sự nóng, vì đề phòng anh bị cảm, điều hòa không khí trong nhà cũng không thể mở quá lạnh, tôi ngồi ở bên cạnh anh quạt vù vù cho mình, vừa quạt vừa than thở.
Tôi không có nhiều bạn bè, bạn chơi từ bé đến lớn biết gốc biết rễ chỉ có duy nhất Phạm Kiến, nhưng cậu ấy đi xa như vậy, sau này có muốn gặp mặt cũng không dễ dàng.
Úc An Thừa kéo kéo vạt áo T shirt của tôi: "Nóng quá? Máy điều hòa không khí mở hơi thấp?"
Tôi vội vàng khoát tay, nhún nhún vai với anh: "Không có, chỉ là hơi buồn bã."
Anh thấy tôi buồn phiền, ý bảo tôi nói tiếp.
Tôi uống một ngụm nước đá, buồn bực nói hết cảnh ngộ của Phạm Kiến với anh, dung tay ra hiệu thể hiện long đầy căm phẫn: "Thế gian này! Thật là không có vương pháp rồi! Ai giở trò sau lưng em như vậy, em tuyệt đối không tha cho kẻ đó!"
Úc An Thừa nhìn tôi không chớp mắt, dường như thấy thế thì giật mình, ánh mắt dần dần che lên một tầng bóng đen.
"Nghĩ gì thế?" Tôi phát tiết xong bình tĩnh lại, nhìn thấy anh mất hồn thì lắc lắc tay anh, "Không phải đang ghen chứ?"
Anh mới phục hồi tinh thần lại, búng mũi tôi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-quyen-giu-im-lang/1873593/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.