Editor: Thoa Xù
Rời thành phố M, chúng tôi không về thẳng thành phố S, mà dừng lại ở Hồng Kông hai ngày.
Trợ lý Đông giải thích rất đơn giản: "Chỉ kiểm tra theo thông lệ thôi, bác sĩ mổ cho An Thừa trước đây là mời từ Hồng Kông, vừa hay thuận đường, trở về cũng thuận tiện."
Úc An Thừa khăng khăng bảo tôi đừng đến bệnh viện với anh: "Rất nhàm chán, đừng đi."
Tôi cười anh: "Chẳng lẽ em định đến bệnh viện để xem phim bộ à?"
Anh không nhượng bộ: "Bộ dạng lúc ở bệnh viện rất khó coi, đừng đi."
Tôi cãi lại: "Bây giờ có chỗ nào mà em chưa nhìn thấy, có cái gì mà khó coi chứ!"
Anh kín đáo đưa cho tôi một tấm thẻ tín dụng: "Thiên đường mua sắm, thích hợp với phụ nữ, đừng lãng phí thời gian ở bệnh viện."
Lần trước lúc anh nằm viện cũng không để tôi đến bệnh viện thăm, làm hại tôi chứng kiến Huệ Điềm Nhi giở trò hận đến nghiến răng nghiến lợi, không phải món nợ này vẫn nên tính với anh à!
Ngẫm lại thật sự phát hỏa, quăng tấm thẻ trước mặt anh: "Xin hỏi là xem Úc thiếu gia kiểm tra ngọc thể thì mất bao nhiêu tiền Hồng Kông? Bây giờ trực tiếp quét thẻ đi!"
Cuối cùng anh không thể cãi lại được, dường như cảm thấy có lỗi, trước khi vào phòng kiểm tra vẫn không quên vỗ vỗ lưng tôi, cách lớp kính thủy tinh vẫn còn ra dấu tay bảo tôi "yên tâm".
Thật ra thì không lo lắng là không thể nào, anh vẫn còn nhợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-quyen-giu-im-lang/1873588/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.