Editor: Thoa Xù
Tôi chạy ào xuống lầu, đi tới đầu hành lang rồi lại có hơi sợ sệt. Ngẫm lại hay là chạy tới nhà vệ sinh trước, vuốt lại mái tóc đã mấy ngày chưa chải, sẵn đó điều chỉnh lại hơi thở dồn dập của mình.
Cho dù vội vàng, tôi cũng không muốn để anh nhìn thấy chút tâm tư hèn mọn của mình.
Lúc đi tới trước mặt anh, tôi đã mang theo nụ cười đúng mực: "Cơ thể đã khỏe hơn rồi à? Tìm em có việc gì?"
Anh nhìn động tác thủ ngữ đúng chuẩn của tôi, gật gật đầu rồi đáp lại bằng thủ ngữ: "Khỏe rồi, hết giờ làm chưa?"
Tôi giả bộ nhìn đồng hồ đeo tay: "Vẫn chưa."
Anh cũng không gấp: "Vậy em làm việc tiếp đi, anh chờ em."
Trái tim của tôi như muốn nhảy xổ ra ngoài, dáng vẻ của anh, thật sự rất giống người đàn ông mẫu mực đợi vợ mình tan sở.
Tôi không định tỏ ra quá nôn nóng, nhưng nhìn thấy sắc mặt của anh vẫn còn xanh xao nhợt nhạt và vầng trán đã lấm tấm mồ hôi, tôi lại không đành lòng: "Cũng không có việc gì nữa, em có thể đi rồi."
Tôi đi thu dọn túi xách, thoải mái mở cửa xe ngồi vào, trong lòng lại hơi hồi hộp.
Việc anh ân cần chủ động tới tìm tôi như vậy thật sự khác thường, thời gian ngồi trên xe tôi luôn suy đoán xem anh tới đón tôi với mục đích gì, sau khi phủ định những ý nghĩ không thực tế, tôi đối mặt với một thực tế chính là ngày mai sẽ chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-quyen-giu-im-lang/1873578/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.