Đã ở đây được 2 tuần, Sơ Vũ cảm thấy thật vi diệu.
Mọi người trong căn cứ cũng đối xử rất tốt với cô, mối quan hệ giữa Thẩm Văn Triết và cặp anh em song sinh họ Hoắc kia lại càng thân thiết, đối xử với nhau như những người anh em thiện lành.
Trong hai tuần này, cô luôn giữ vai trò phụ trách theo Trạch Dương đến thăm Lục Cảnh vào cuối tuần.
Vốn dĩ căn bản là không cần cô đi theo nhưng vị bệnh nhân kia nhất quyết đòi cô đi thăm, bảo là tranh thủ đang nằm bệnh, thời gian rảnh rỗi, muốn dạy bảo đồ đệ một chút.
Hiện tại Sơ Vũ đang ăn cơm trưa cùng đám anh em, trò chuyện được một lúc, Thẩm Văn Triết đột nhiên chốt hạ một câu khiến Sơ Vũ đang ăn cũng suýt bị sặc.
“Anh em trong căn cứ đồn rằng hai người có mối quan hệ rất phức tạp, căn bản không chỉ là thầy trò đơn thuần”
“Gì cơ?”
Sơ Vũ lúc này chỉ biết câm nín, cuối cùng không nhịn được bị sặc mấy phát, Hoắc Nghị Gia hoảng hồn, cậu ta nhìn chằm chằm vào Sơ Vũ bằng con mắt khó tin.
Hoắc Nghị Văn có vẻ cũng đã biết đến vụ này, câu ta không bất ngờ chỉ lẳng lặng nhìn Sơ Vũ.
“Cái gì mà mối quan hệ phức tạp, đùa à, chúng tôi rất bình thường”
Sơ Vũ lấy cốc nước tu một hơi dài, rồi cười cười.
Hoắc Nghị Gia ngồi bên cạnh Sơ Vũ không ngừng lay tay cô: “Tôi cũng thấy hai người có gì đó không đúng, đừng lừa bọn tôi, anh em thân tình phải kể với nhau đấy!”
Sơ Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-nghe-thay-tieng-gio-thoi/1653507/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.