5 tiếng trôi qua nhanh chóng, Sơ Vũ cuối cùng cũng làm xong món đồ, cô nhìn nó một cách tự hào.
Những người kia cũng xong xuôi kịch bản, liền kéo đến phòng đang khóa cửa của cô mà gõ:
“Này, xong chưa đấy!”
Sơ Vũ nghe thấy liền cất đồ vào trong túi giấy nhỏ, dọn dẹp sơ qua chiếc giường, rồi nói lớn:
“Xong rồi đây! Chờ chút!”
Cô nhanh chóng mở cửa rất nhanh.
Ặc
Hoắc Nghị Gia tay cầm miếng vải dài, trên người đang diện một chiếc váy tiểu thư gương mặt như được trang điểm giống con gái “một cách đau đớn”, thậm chí không biết cậu lấy từ đâu bộ tóc giả nữa, sau cậu ta Thẩm Văn Triết đang mặc quần áo nghiêm chỉnh nhưng cũng trông buồn cười vì miếng râu giả.
Hoắc Nghị Văn trông ổn hơn nhiều, tay cậu ta đang cầm túi quà, không biết cậu ta định tặng gì.
“Hai người đang định làm trò gì thế, định diễn cặp đôi đang yêu nhau xong bị chia cắt vì một lí do gì đó hả??” Sơ Vũ cầm món quà trên tay, sẵn tiện đóng cửa lại.
Gương mặt hai người họ lộ vẻ bất ngờ, vậy là nói trúng phóc rồi.
Hoắc Nghị Gia chống nạnh, đôi môi chu lên: “Nhìn tôi đã giống một cô nương đáng yêu chưa?”
Hoắc Nghị Văn chỉ biết bó tay với người em trước mặt, Thẩm Văn Triết thì cười trừ, riêng Sơ Vũ lắc đầu ngán ngẩm.
“Thôi đi nào, mọi người đứng ở ngoài rồi kìa!” Sơ Vũ đi ngang qua 3 người, đập mấy phát vào vai của Hoắc Nghi Gia rồi chạy nhanh như một cơn gió.
Lúc đấy, gương mặt của Hoắc Nghị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-nghe-thay-tieng-gio-thoi/1653506/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.