Chi tỉnh giấc, mắt sưng húp cay xè, miệng khô đắng ngắt, mở mắt ra thấy Tùng đang ngồi bên cạnh ngắm nhìn mình thì lên tiếng.
- Mấy giờ rồi anh?
Chi vào phòng con ngồi, nhìn chằm chằm nụ cười của con trên ảnh.
"Bon à, mẹ xin lỗi. Con bây giờ thế nào rồi? Chắc là con sợ lắm, ba mẹ sẽ sớm đưa con về. Đáng lẽ mẹ phải giấu con đi, phải bảo vệ con thật tốt mới phải."
Tùng bước vào phòng, vòng tay ôm lấy Chi lặng im. Ngồi một lát, cô gỡ tay anh ra.
- Anh nghỉ ngơi đi, em nấu cơm. Không biết con ăn uống thế nào?
Chi bần thần đứng dậy, đi ra bếp mang nguyên liệu nấu ăn bỏ ra ngoài. Mỗi lần cô nấu thì Bon sẽ réo ầm ĩ đòi nấu nhanh, rồi còn bám chân cô đu đưa. Món nào thích còn chu mỏ hít hít mùi thơm, trèo cả lên ghế đòi nếm thử.
Giật mình thấy Tùng đi ra, cô lau nước mắt, nhanh tay bỏ nguyên liệu ra rã đông.
- Sao anh không ngủ đi một lát?
- Để anh giúp em.
Chi đưa rau cho anh nhặt, còn mình lấy gạo cắm cơm và ướp gia vị cho thịt bò.
- Có phải chúng ta đã bỏ lỡ quá nhiều thời gian hạnh phúc bên nhau?
Tùng ngước mắt nhìn Chi, đôi mắt cô vẫn dỏ hoe, sũng nước.
- Không sao, thời gian qua anh cũng rất hạnh phúc. Nhìn thấy em và con mỗi ngày đều vui vẻ là anh cũng thấy vui.
Chi mỉm cười nhìn anh, cô ta muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-con-yeu-em/2574419/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.