Dù sao giữa cô và anh đã tồn tại một con đường ngăn cách vô hình, cản trở làm cho hai người không thể đến được với nhau. Quan hệ giữa cô và anh ta tồn tại ba chữ "người yêu cũ" hoặc là quan hệ em dâu và anh chồng.
Một vách tưởng ngăn cách quá mỏng manh nhưng không thể nào bước qua được vạch giới hạn ấy.
Số phận đã an bài, không thể nào đi ngược lại với sự thật của nó.
"Xin lỗi, xin lỗi! Em chỉ biết xin lỗi thôi sao? Em không còn câu khác để nói với tôi sao? Tại sao em lại tàn nhẫn với tôi như vậy chứ? Tôi đã đợi em! Còn em thì sao? Vội vàng quay lưng lấy người mà mình không hề yêu! Có phải em vì tài tài che mờ con mắt cho nên mới ngu muội, dại dột lấy em trai tôi?"
"..." Giây phút này cô chỉ biết im lặng, lắng nghe những lời nói phẫn nộ, điên tiết của người đàn ông.
Trái tim của cô như hiu quạnh lại, xót xa biết nhường nào. Không tự chủ cảm xúc dưới đáy lòng mình mà nước mắt cứ tuôn rơi, rớt thành từng giọt một lắng đọng xuống mu bàn tay đang run rẩy đặt trên đùi.
"Tại sao người trao nhẫn cưới cho em không phải là tôi? Người là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho em sao lại không phải là tôi?"
"...."
"...."
Người đàn ông gằn giọng, trách móc cớ sao cô lại vô tình với một mình hắn.
"Tại sao mọi chuyện lại như vậy?"
Hắn trách cô, tại sao không chờ hắn công tác về mà đã vội vàng gả cho người khác?
Hắn trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-xin-dung-manh-dong/245369/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.