Cạch… két… két…
Cánh cửa phòng dần dần mở ra trong không gian yên tĩnh vắng lặng, thi thoảng còn nghe thấy tiếng gió xào xạc tạt ngang qua.
Cửa từ từ mở ra, kế sau đó một thân ảnh nam nhi nửa trên không mảnh vải che chắn để lộ ra cơ ngực tráng kiện, nửa thân dưới chỉ quấn chiếc khăn tắm ngang hông.
Ánh sáng yếu ớt bao trùm lên thân ảnh cao ráo của người đàn ông như ẩn như hiện, từng nhất cử nhất đều được in hằn lên cái bóng màu đen kéo dài trên mặt sàn, động nhẹ nhàng bước đến bên giường một nam một nữ đang chìm sâu vào giấc ngủ. Động tác của hắn rất khẽ khàng như làn gió lướt vội qua mặt đất, tinh tế đến nỗi không phát ra bất cứ tiếng động nào.
Trong căn phòng tĩnh mịch chỉ phát ra nhịp thở đều đặn của người ngủ, thi thoảng vang lên những câu nói vớ vẩn không đúng chủ đề của chàng trai nằm trên giường.
Người đàn ông nhìn lướt qua một lượt, ánh mắt dừng lại trên người cô gái nhỏ, khoé môi không tự chủ được mà giật nhẹ vài cái, sau đó để lộ một nụ cười đầy ma mị.
"Đúng là tướng ngủ chẳng thể sửa được!"
Người kia cười khẩy một cái, hơi khom lưng xuống, ghé sát khuôn mặt của mình lại gần nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của đối phương, khoảng cách chỉ gần trong gang tấc.
"Bé ngốc, tôi không ngờ em có thể ngủ ngon trong khi tôi trằn trọc không thể ngủ được."
"Em đúng là người phụ nữ vô tâm! Em vô tâm tôi đến như vậy thì sao tôi có thể dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-xin-dung-manh-dong/245368/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.