Nhà anh… 
-Ái Hân! Mới đến hả con? Vào nhà đi, hôm nay dì nấu toàn món con thích đấy! 
Thấy tôi đến dì Tâm liền vui vẻ đi ra, kéo tay tôi vào nhà. Tính dì Tâm lúc nào cũng vậy rất hào sảng, đối với khách luôn nhiệt tình. 
-Hôm nay là ngày gì mà dì Tâm nấu nhiều món thế? 
-Dì rãnh rỗi lại thích xuống bếp nấu ăn, lâu rồi con cũng không sang nhà dì. Hình như sau lần thằng Hạo về đây sống thì con lại không thấy đến nữa!. 
Dì Tâm kéo tôi ngồi xuống sofa phòng khách. 
-Không đâu, công ty của con gần đây hơi bận. Nên chẳng có nhiều thời gian! 
Dì Tâm nghe thế, liền nắm tay tôi xoa xoa cưng chiều. 
-Bận cũng dành chút thời gian nghỉ ngơi nhé con. Bây giờ công ty có thằng Hạo làm chủ rồi, con không cần phải lo bận, cứ mệt thì bảo nó cho nghỉ. Không sợ bị trừ lương đâu! 
Tôi áy ngại nhìn sang anh. Lâm Hạo khẽ cười, gật đầu phối hợp với mẹ mình. 
-Mẹ anh nói đúng đấy! Khi nào em mệt cứ nghỉ, anh sẽ không trừ lương của em đâu! 
Tôi e ngại cúi đầu. Dì Tâm hài lòng… 
-Để dì xuống bếp đem đồ ăn lên! 
Tôi buông túi xách xuống ghế. 
-Dạ! Để con giúp dì một tay nhé. 
Nhà bếp vô cùng ngăn nắp mọi thứ đâu ra đó, nhìn vào điểm này cũng biết dì Tâm là mẫu người rất chỉnh chu. Lâm Hạo dường như cũng có một chút ảnh hưởng từ mẹ anh thì phải, anh cũng ngăn nắp như vậy. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-nhu-y/2653776/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.