“Ha ha, cho dù nói như thế nào thì có thể quen biết cậu ở đây cũng là duyên phận, để tôi dẫn cậu đi tham quan phòng triển lãm!”
Trần Hạo thản nhiên liếc mắt nhìn Constantine, trong lòng anh biết rõ ông cụ này đang nghĩ gì, nhưng thấy vẻ mặt tươi cười hiền lành của ông ta, anh cũng không đành lòng từ chối.
Bạch Phi Nhi sửng sốt, trong khi cô còn đang tò mò tại sao ông ta lại đối xử khách sáo với Trần Hạo như vậy thì Constantine đã chủ động đi trước dẫn đường, sau đó bắt đầu giới thiệu các bức tranh.
Thấy vậy, Bạch Phi Nhi cũng không kịp nghĩ nhiều, nhanh chóng đuổi kịp, cô cũng cảm thấy lời của Trần Hạo chắc hẳn là nghe được từ tin tức vỉa hè.
Ngay cả cô cũng cảm thấy vô lý chứ đừng nói đến Tương Tĩnh Vũ, anh ta lại càng không tin vào mấy chuyện nhảm nhí này. Là một fan cuồng của chủ nghĩa học viện, sao anh ta có thể tin rằng tác phẩm tuyệt vời như thế lại bắt nguồn từ tình cảnh vô lý đó?
Nghĩ vậy, Tương Tĩnh Vũ lại càng thêm khinh thường Trần Hạo, anh ta nghĩ chỉ có loại người không học vấn, không nghề nghiệp như Trần Hạo mới thiếu hiểu biết đến thế, mới tin vào mấy lời đồn chó má kia.
Constantine dẫn mấy người đi dạo một vòng, không ngừng giảng giải về ý nghĩa của các bức tranh.
Khi đi đến đoạn cuối cùng của phòng triển lãm, Constantine chợt nảy ra ý tưởng dùng một bức tranh để thăm dò Trần Hạo, ông ta muốn xác minh xem suy đoán Trần Hạo là bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1129225/chuong-553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.