Kim Nam Diệu im lặng một lúc lâu, không biết nên nói cái gì.
Trần Hạo không chỉ phát hiện ra cao thủ được phái đi, mà còn gọi điện thoại thẳng cho hắn ta, thế này quả thực…
Kim Nam Diệu cũng không biết nên hình dung đối thủ này của mình như thế nào.
“Nghe rõ lời tôi nói rồi chứ? Nếu lại để cho tôi phát hiện ra mấy hành động nhỏ của anh, thì chuyện giữa anh và Viên Chỉ Kỳ sẽ xuất hiện trên bàn công tác của người kia! Anh biết đấy, hắn có thói quen xem báo cáo vào mỗi sáng sớm, anh nói xem ảnh chụp kẹp trong báo cáo mà hắn xem có phải là một lựa chọn rất tốt không?”
Kim Nam Diệu muốn phát điên, suy nghĩ muốn khóc cho Trần Hạo nhìn cũng hiện lên! Đến cả thói quen ngày nào cũng xem hết tất cả báo cáo về công việc trước tiên của người kia mà anh cũng biết!
Thế này… Còn cái gì mà anh không biết không?
Tâm trạng sợ hãi, kinh hoàng, còn có một chút tuyệt vọng chảy xuôi trong lòng Kim Nam Diệu, để hắn ta đưa ra lựa chọn.
“Tôi biết rồi, sẽ lập tức rút người đi! Tôi cam đoan sẽ không để phát sinh những chuyện như vậy nữa!”, Kim Nam Diệu quyết định nhanh chóng nói.
Trần Hạo nghe vậy xong thì lười nói thêm, cúp máy luôn.
Hai tiếng sau, anh quay trở lại biệt thự của Bạch Phi Nhi ở Hải Dương, dừng xe xong thì vào nhà, đi lên lầu.
Phòng làm việc của cô vẫn còn sáng đèn, Trần Hạo đã tập thành thói quen.
Lúc đi ngang qua, anh liếc mắt nhìn Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1129169/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.