Thấy Lục Kiều không nói lời nào, cũng không phản đối, cấp dưới vội vàng lên tiếng: “Yên tâm đi ông chủ, tôi sẽ làm những chuyện này thoả đáng!”
Cấp dưới sợ hãi rời đi, trong lòng kinh ngạc suy nghĩ có phải lại xảy ra chuyện lớn gì nữa không?
Cấp dưới biết sợ là hắn ta không có tư cách biết nguyên nhân trong đó, chỉ có thể nhớ thật kĩ nhà họ Bạch trước!
Mà lúc Lục Bách Vạn đang sắp xếp những chuyện này, Trần Hạo đang lái xe chở Giang Ngạo Tuyết rời đi.
Trên đường, Giang Ngạo Tuyết vẫn không hiểu, cuối cùng không nhịn được nhìn Trần Hạo hỏi: “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? Anh có thể nói cho tôi một chút không?”
Trần Hạo nói: “Xảy ra chuyện gì là sao?”
"Vì sao ông chủ Lục này lại đối xử với chúng ta tốt như vậy, kí hợp đồng với tôi chẳng khác gì là cho vay không lấy lãi, hơn nữa tôi nhìn dáng vẻ của hắn, hình như tôi không trả tiền lại hắn sẽ càng vui vẻ hơn!”, Giang Ngạo Tuyết hỏi.
Trần Hạo cười nói: “Quên hắn là ai rồi à?”
"Ai vậy?”, Giang Ngạo Tuyết ngẫm nghĩ trong đầu, chỉ cảm thấy hình như đã gặp Lục Bách Vạn ở nơi nào rồi, nhưng thật sự không nhớ nổi là ai.
"Lúc nhà họ Lưu đến gây sự, không phải người cho vay nặng lãi là hắn sao!”, Trần Hạo nhắc nhở.
"Là hắn?”, lần này Giang Ngạo Tuyết đã nhớ ra Lục Bách Vạn là ai.
"Vừa rồi tôi giúp Bạch Tử Húc trả tiền nợ xong xuôi, tiền nợ cộng thêm lãi của anh ta là số lượng kinh người, Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1129095/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.