Chương trước
Chương sau
Mà hai người đứng hai bên, bao vây một ông già nhiều tuổi, vô cùng khí thế, lúc này đang bị người thân tín của Hans chất vấn, không hài lòng chút nào.
"Trung y có tác dụng hay không, bố mẹ cậu không dạy cậu à? Tôi sợ là ngay cả tổ tiên của cậu, cậu cũng quên mất rồi!", ông lão lộ ra dáng vẻ thầy thuốc nổi tiếng, bị người ta nói như vậy, cực kỳ khó chịu.
"Ha ha! Tổ tiên sao? Mười mấy năm trước tôi đã danh chính ngôn thuận trở thành người Mỹ rồi! Nói cho ông biết, ông Hans là khách quý của nước Hoa, không có tài năng thì đừng có xông ra làm chim đầu đàn! Chữa trị không ra sao, các ông không gánh nổi trách nhiệm đâu!"
Người đàn ông nói xong, xoay người nhìn ông lão người da trắng đang ngồi trên ghế sô pha, lập tức thay đổi vẻ mặt khác hẳn.
"Ông Hans, cũng không biết ông nghe được từ đâu tin tức trung y có thể chữa trị được Parkinson! Nhưng theo hiểu biết của tôi, ngay cả rất nhiều chứng bệnh bình thường, trung y cũng không thể chữa khỏi được!"
Ông lão người da trắng trên ghế sô pha chính là ông lớn Hans của tập đoàn tài chính nước Mỹ mà Lý Giai Ni muốn gặp. Người nói chuyện là người thân tín người Hoa trong tập đoàn tài chính của Hans, Lưu Triết.
Hans nhẹ nhàng xua tay: "Cậu không hiểu! Sự thần kỳ của trung y, có rất nhiều người nước ngoài không thể nào hiểu được!"
Lưu Triết rất buồn bực, anh ta đã từng là người Hoa, trung y có tác dụng hay không còn không biết hay sao?
Nếu trung y có tác dụng, tại sao bây giờ tây y lại được phổ biến rộng rãi ở nước Hoa như vậy?
Lưu Triết không hiểu nổi Lâm Thượng Văn nghĩ cái gì, rõ ràng căn bệnh này chính là vấn đề khó khăn trong lịch sử y học, Lưu Triết chưa từng nghe thấy ai nói trung y có thể chữa khỏi được Parkinson! Anh ta đoán rằng có lẽ Lâm Thượng Văn cũng đơn thuần đang tìm vận may mà thôi.
"Ông Hans, tôi hy vọng ông suy xét cẩn thận, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì, bọn họ vỗ mông chạy mất, ngay cả người chúng ta cũng không tìm thấy đâu!", Lưu Triết nói.
Sắc mặt Hans nghiêm túc: "Tôi tin tưởng trung y có thể chữa khỏi bệnh của tôi!"
"..."
Lưu Triết nghĩ mãi cũng không hiểu được, tại sao Hans lại cố chấp với chuyện này như vậy!
Mà ông lão đang được Lưu Khánh và Chu Lập Hiên đứng xung quanh cũng lộ ra sắc mặt cũng không dễ nhìn: "Cậu nói ai chạy hả? Những bệnh mà Trình Cảnh Lan tôi nói là có cách chữa, từ trước đến giờ chưa từng thất bại đâu!"
Hans nghe nói vậy, trên mặt lộ vẻ tươi cười: "Có hy vọng sao?"
"Đương nhiên, chẳng qua có thể sẽ mất khá nhiều thời gian, cần ông Hans phải ở lại nước Hoa thời gian dài để châm cứu!", ông lão tự tin nói.
Hans nghe nói như vậy, vẻ phấn khởi trên mặt cũng giảm đi, hơn hai năm trước, sau khi ông ta biết mình chứng suy giảm trí nhớ của người già, đã tìm hiểu tin tức ở khắp mọi nơi, tìm thấy một tài liệu bí mật từ chỗ một người bạn, nói phật y quỷ thủ Trần tiên nhân có thể sử dụng phương pháp châm cứu chữa được chứng suy giảm trí nhớ của người già! Đáng tiếc, khi Hans sai người đi tìm mới biết được Trần tiên nhân đã biến mất rồi!
Hans tìm hiểu rất lâu, mới biết được Trần tiên nhân này là người nước Hoa, phương pháp chữa bệnh suy giảm trí nhớ của người già này cũng sử dụng cách châm cứu của trung y!
Sau đó, mỗi lần Hans đến nước Hoa, đều sẽ đi tìm những thầy thuốc nổi tiếng, ôm ấp hy vọng!
"Tôi không thể ở lại nước Hoa thời gian dài được, cảm ơn các vị, xem ra tôi vẫn còn phải tìm kiếm thầy thuốc trung y khác xem sao!", Hans nói.
Trong lòng Trình Cảnh Lan không vui, cảm thấy ông già này quá mức tự cho mình là đúng rồi, nếu không phải khoản đầu tư của Hans được quốc gia đánh giá cao, ông ta sao có thể từ Đế Đô xa xôi chạy đến đây sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.