Quản lý mỉm cười nói: "Cậu Tô, người bạn này của cậu thật sự rất am hiểu về rượu, Cabernet Sauvignon 92 chính là loại rượu vang tốt nhất hiện nay, đặc biệt đây còn là loại hoàng kim, tuy cũng là chung một loại rượu nhưng mùi vị đương nhiên là sẽ
khác, đây là rượu vang hoàng kim, không loại nào có thể vượt qua!" Tô Cảnh Thành rất tức giận, mới đầu còn cảm thấy quản lý có vẻ biết mình biết ta hơn người nhân viên vừa nãy một tí, ít nhất sẽ không nói linh tinh vào những lúc quan trọng, không ngờ là cùng một loại! Toàn nói những thứ không nên nói.
Quản lý nào hay biết Trần Hạo và Tô cảnh Thành lại chính là tình địch chứ chẳng phải bạn bè gì, lần vuốt mông này ngược lại trông như vừa vỗ đùi ngựa.
Tô Cảnh Thành có tiền là
thật, là con nhà giàu cũng là thật, nhưng chỉ toàn tiêu tiền từ trong nhà cho, không có xa xỉ đến mức tùy tiện vứt ra bốn, năm triệu.
Quản lý vừa thốt lên lời này, Tô Cảnh Thành cũng hơi lúng túng, tiến không được mà lùi cũng không xong!
Trần Hạo cười nhạt, thấy Tô Cảnh Thành bối rối như vậy, cất lời: "Nếu cậu Tô đã không nỡ, thế thì để tôi mời khách vậy!"
Tô Cảnh Thành hoang mang, chỉ là một thằng nhân viên quèn mà còn đòi chạy theo người từ trên xuống dưới toàn là
tiền như anh ta à? Nằm mơ sao, gần bốn triệu một bình rượu, Trần Hạo liệu có bao nổi không?
Nhưng vừa nghĩ thoáng qua, anh ta lại cảm thấy đây chính là cơ hội, chờ lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1128928/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.