Sau đó, bọn họ liên tục gặp phải vài ngã ba, mỗi lần như thế Trần Hạo đều rẽ vào hướng Bắc. Một giờ sau, sương mù xung quanh ngày càng mờ nhạt! Không lâu sau, nhóm người đã bước ra khỏi màn sương mù.
Lúc này, bọn họ đã đi qua hai ngọn núi và đến được vùng đất không người ở gần trung tâm của dãy núi Bích Hà.
Dọc theo đường núi, tiếp tục
hướng lên trên, cuối cùng cũng đến đỉnh núi, một thung lũng mở ra trước mắt mọi người.
Nhìn thấy thung lũng này, đám người Tịch Quốc mừng như điên, đến được nơi này là đã đến gần được mục tiêu của bọn họ rồi.
Đồng thời, bọn họ cũng khiếp sợ không thôi, chuyện mà họ đã phí sức chín trâu hai hổ cũng không làm được vậy mà người thanh niên này lại có thể dễ dàng giải quyết như thế!
Otoha hưng phấn đối chiếu khung cảnh trước mắt với bản đồ: "Nơi mà chúng ta muốn tìm ở ngay trong thung lũng này!"
Đi ra phía sau đỉnh núi là một sườn dốc đi xuống, rất nhanh, mọi người đã phát hiện ra ở phía Bắc của thung lũng có một hang động.
tràn đầy thất vọng,
cứ nghĩ là sẽ thành công, ai ngờ lại thất bại trong gang tấc.
Cô ta lấy bản đồ ra đối chiếu, lại nhìn một vòng xung quanh, kỳ quái nói: "Đúng là vị trí này, nhưng mà tại sao lại không thay gì?'
Trần Hạo cẩn thận quan sát vách đã rồi nói: "Rất đơn giản, bởi vì nơi này là hang trong hang!"
Ánh mắt mọi người đổ dồn lên người Trần Hạo, chỉ thấy anh đẩy mạnh vách đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1128917/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.