Trần Hạo mơ mơ màng màng nghe được nửa câu trước còn thấy không quan trọng, nhưng anh nhanh chóng ý thức được Bạch Phi Nhi cũng tham gia buổi tọa đàm này, cho nên giật mình tỉnh dậy ngay lập tức.
"Ông nói là có Tào Thanh Nguyên tham dự buổi tọa đàm đó sao?", Trần Hạo hỏi.
"Thì ra Trần đại sư biết à!", Lưu Khánh đáp.
"Nói, rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra?", Trần Hạo hỏi.
"Lúc buổi tọa đàm chuẩn bị bắt đầu thì đôt nhiên có sát thủ
xuất hiện! Nơi này trở nên hỗn loạn, có không ít người đến đây tham dự bị thương..." Nghe thấy tin này, Trần Hạo nhảy phắt dậy khỏi ghế sô pha, tức tốc lao đến cạnh cửa sổ, giờ phút này, ngoài trời còn đang tí tách mưa.
Cảnh tượng này đập vào mắt, Trần Hạo lập tức biết chuyện này anh đoán đúng rồi! Trong số mệnh của Tào Thanh Nguyên có kiếp nạn này.
"ở bệnh viện nào vậy? Tôi đến ngay bây giờ!", sau khi trong đầu nảy ra những suy nghĩ, Trần Hạo nói.
"Bệnh viện Nhân Dân!"
Nghe xong câu này, Trần Hạo cúp máy, đi thẳng tới cửa biệt thự, chuẩn bị ra ngoài.
Ngay lúc ấy, Tiêu Nhất Phi bưng bữa sáng từ trong phòng bếp ra: "Anh đẹp trai, đi đâu thế? Cậu thật đúng là nhẫn tâm, cứ như vậy mà ném tôi đi sao?"
Trần Hạo không còn gì đế nói, suy nghĩ một lúc lâu sau mới mở miệng: "Cho tôi mượn xe của cô để dùng đi!"
Tiêu Nhất Phi có vẻ nghiền ngẫm ngồi xuống, uống một ngụm sữa đậu nành: "Chìa khóa xe ở cửa ra vào, tự cầm đi!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1128909/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.