Nửa giờ sau, xe đã đến bên ngoài trang viên nhà họ Bạch.
Sau khi xuống xe, Trần Hạo chậm rãi đi vào trong trang viên, Vân Chiến Thiên suy nghĩ nửa ngày mới đi theo.
"Cậu Trần, chờ một chút!" Vân Chiến Thiên nói.
Trần Hạo dừng chân quay lại: "Có việc gì?"
"Chuyện ngày hôm nay, hy vọng cậu đừng trách!" Trần Hạo thản nhiên nói: "Đều vì mình thôi, không sao cả!"
Được Trần Hạo tha thứ, trong lòng Vân Chiến Thiên mới yên tâm hơn, nghĩ tới nghĩ lui, anh ta vẫn quyết định hỏi vấn đề mình tò mò nhất ra.
"Cậu làm như vậy thật sự không sợ trở mặt với Bá Đồ sao?"
"Bá Đồ không dám, cũng sẽ không trở mặt với tôi!", Trần Hạo cười nhạt.
"Nếu như vừa rồi anh Sư không đồng ý yêu cầu, cậu thật
sự muốn... giết sạch?”
Trần Hạo không trả lời vấn đề này, mà để lại cho Vân Chiến Thiên một nụ cười sâu xa, im lặng đi vào trong trang viên.
Vân Chiến Thiên ngo ngác nhìn bóng lưng Trần Hạo, Trần Hạo càng làm cho anh ta cảm thấy khó hiểu.
Mà sau khi Trần Hạo vào trang viên, người giúp việc liền mỉm cười ra đón, dẫn anh vào phòng khách.
Bạch Phi Nhi đã tới trước, trên bàn trong phòng ăn chuẩn bị xong thịt rượu.
Bạch Chấn Thiên thấy Trần Hạo, mỉm cười nói: "Trần Hạo, hai người chúng ta uống hai chén chứ?"
Trần Hạo nói: "Vâng!"
"Ông nội!" Bạch Phi Nhi bất mãn kháng nghị.
"Uống ít một chút không sao cả! Trần Hạo nói rồi!" Bạch Chấn Thiên trực tiếp đẩy trách nhiệm cho Trần Hạo, tuy rất bất đắc dĩ, nhưng anh cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1128902/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.