Chu Trường Lâm cười: "Vẫn là lão Phương thông minh, sao tôi lại không nghĩ ra biện pháp này chứ! Cứ thống nhất biện pháp này đi, tôi lập tức cho người bắt tay vào làm hiệp nghị gop vốn!"
Tiêu Nhất Phi hỏi: "A? Vậy cổ phần giữa chúng tôi và trường học...thì tính như thế nào!"
Chu Trường Lâm cười lớn: "Về vấn đề này thì cô Tiêu có thể yên tâm, Đại học Trung Y giữ lại
10% cổ phần, về phương diện kinh doanh đều do nhà đầu tư quyết định, tôi chỉ có một yêu cầu đó là hy vọng cô Tiêu có thể giữ lại những công nhân đang làm việc trong nhà xưởng, đừng sa thải bọn họ, cuộc sống của họ cũng không dễ dàng gì!"
Tiêu Nhất Phi sửng sốt, thật sự không thể tin vào tai mình, đây là góp vốn? Là tặng không mới đúng! Lúc này, Tiêu Nhất Phi đưa ra một quyết định. "Tất nhiên, điều kiện ưu đãi như vậy, tôi nhất định sẽ đối xử thật tốt với công nhân trong nhà xưởng. Sau này, tất cả công nhân đều sẽ trở thành công
nhân chính thức của công ty chúng tôi, tiêu chuẩn thấp nhất là được đóng bảo hiểm và tiền lương tính theo năng suất lao động".
Chu Trường Lâm cười: "Cảm ơn cô Tiêu, để tôi bảo thư ký đưa cô đi bàn bạc với bộ phận liên quan của trường!"
Lâm Dạ Bạch mỉm cười nhìn Trần Hạo: "Trần đại sư, biện pháp giải quyết này cậu có hài lòng không?"
Trần Hạo thản nhiên nói: "Làm phiền hiệu trưởng Chu!"
Chu Trường Lâm cười:
"Không phiền, tôi còn đang muốn nhờ Trần đại sư bỏ ra nhiều thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1128861/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.