Phùng Thái cười nói: "Tôi muốn hỏi một chút, cậu Trần thấy bữa tiệc chiêu đãi đêm nay thế nào? Nếu cậu thấy phòng Đế Hào vẫn không ổn, ngày mai, tôi sẽ cho người chuẩn bị một phòng riêng lớn hơn, sửa chữa cấn thận, sau đó chỉ dành riêng cho cậu Trần sử dụng!"
Trần Hạo thản nhiên cười nói: "Không việc gì, tôi chỉ đi cùng bạn thôi!"
Phùng Thái lại nói: "Bình rượu vừa nãy hi vọng sẽ hợp
khẩu vị của cậu!" Vương Hân mơ màng nửa ngày, lúc này mới phản ứng lại: "Phòng riêng kia là mở cho anh ấy sao?"
Phùng Thái thấy Vương Hân ớ trên xe Trần Hạo nên không dám chậm trễ, mỉm cười trả lời: "Tất nhiên rồi, ngoại trừ cậu Trần, còn ai có mặt mũi như thế?"
Nghe được lời này, Vương Hân liếc mắt nhìn Thâu Văn Châu đang hận không thể tìm một cái lỗ để chui xuống ở bên cạnh xe.
Vương Hân cố ý lớn tiếng nói: "Ôi chao, buồn cười chết mất, hôm nay có người giả vờ cũng thật vui vẻ!"
Các bạn học đang đứng ở cửa Giai Dạ chờ xe cũng trợn tròn mắt, bây giờ họ mới biết, người được người ta nể mặt, mớ phòng Đế Hào để tiếp đón không phải là Thâu Văn Châu, đã vậy, anh ta còn kiêu ngạo, hò hét khoe khoang cả một đêm.
Lúc này, đám bạn học liền nở nụ cười, nói ra đủ loại lời nói.
Lục Hiên và Trương Vĩ cũng choáng váng, không ngừng dụi mắt, hoài nghi bản thân có phải
đang nhìn nhầm hay không.
Sắc mặt Thâu Văn Châu trở nên cực kỳ u ám, nhưng anh ta không có cách nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1128850/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.