Vừa dứt lời, một người vây quanh Thâu Văn Châu - Trương Vĩ - nói: "Bây giờ Văn Châu có địa vị gì chứ? Đùa? Người ta sắp được thăng chức làm phó tổng công ty con của Hạ thị đấy! Văn Châu là người đứng đầu trong chúng ta, kiếm sống cũng là tốt nhất!"
Thâu Văn Châu mỉm cười khiêm tốn: "Không có gì, chỉ là quen với ông chủ của Giai Dạ, đi cửa sau mà thôi!"
"Trời ơi... cậu quen với ông chủ của Giai Dạ? Văn Châu, thế này là cậu lên như diều gặp gió
rồi!"
"Đúng vậy! Nghe nói ở Hải Dương, ông chủ của Giai Dạ rất lợi hại đó!"
Mấy bạn học ra vẻ kinh ngạc làm cho Thâu Văn Châu rất tự tin. Trương Vĩ nói: "Chứ còn gì nữa, lần trước công ty chúng tôi có khoản nghiệp vụ bị đối phương làm hỏng, tôi gọi điện cho Văn Châu, cậu ấy giải quyết cho tôi trong vòng nửa tiếng, sau đó sếp tôi khen tôi một hồi! Tất cả là do Văn Châu giúp tôi!
Thâu Văn Châu mỉm cười
nói: "Đâu có đâu có, chỉ là chỗ dựa lớn, cho nên quen nhiều người thôi!"
Lúc này Vương Hân đã trớ về bên cạnh Trương Mạn, nhỏ giọng nói: "Cậu nhìn Thâu Văn Châu kiêu ngạo giống hệt con chim công, lại còn giả vờ khiêm tốn, buồn nôn!"
Ngoài mặt Trương Mạn không lên tiếng nhưng trong lòng hiểu rất rõ, cho dù Thâu Văn Châu làm chức tổng giám đốc ở Hạ thị thì sao chứ? Cậu chủ nhà họ Hạ còn kính cẩn trước mặt Trần Hạo, từ khi nào đến lượt Thâu Văn Châu giả vờ trước mặt anh?
Khi mọi người đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1128843/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.