Trên sàn đấu, Mạch Ngân lạnh lùng nhìn thi thể của Viên Hạc Tùng, bật cười: “Rác
rưởi! Chán ngất!”
Mà lúc này, hai bố con nhà họ Hạ đang cúi đầu khom người với Lôi Thiên Tuyệt.
Lôi Thiên Tuyệt khẽ gật đầu với học trò, tỏ ý khích lệ t
Mà Ninh Hách lại nhìn thấy cảnh này, kinh ngạc nói với Trần Hạo: “Hai bố con nhà
họ Hạ kia đang đứng cạnh tiểu tông sư đó sao? Đến nhà họ Hạ cũng quỳ xuống thì e
là cả thế giới ngầm của Hải Dương này đều phải nghe theo tiểu tông sư đó mất?”
Ninh Hách còn đang suy đoán!
Thì Mạch Ngân đột nhiên chỉ về hướng hắn ta
Hành động này làm Ninh Hách giật bắn mình.
“Mày là Trần Hạo à? Nghe nói mày cũng có chút bản lĩnh, sao còn ngồi đó làm gì?
Lăn xuống đây xem nào!” Mạch Ngân chỉ vào Trần Hạo và nói.
Ninh Hách thì sợ hãi, nhìn sang Trần Hạo! Hóa ra Mạch Ngân này vốn dĩ muốn đối đầu với Trần Hạo sao?
Trần Hạo mỉm cười đứng dậy. Lúc Ninh Hách còn chưa phản ứng kịp thì Trần Hạo
đã đi lên sàn đẩu, hắn ta còn không có cơ hội ngăn cản.
Hạ Vân Đình thấy vậy thì cười khẩy, đứng dậy. “Mạch Ngân, giết nó đi!”
Mạch Ngân cười gần, liếm môi, nhìn Trần Hạo đang chậm rãi đi lên: “Cái thằng
khốn kiếp nhà mày, nếu không vì mày thì bố mày lúc này còn đang ôm mấy em
xinh tươi trên giường rồi! Nhanh lên, mày muốn chết thế nào nào?”
“Chỉ mỗi mày thôi à? Thôi thôi, gọi thầy mày xuống đây đi! Mày kém tao xa lắm!”,
Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1128813/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.