"Ha ha ha, đây là trò đùa hài hước nhất mà tao từng nghe! Nếu không trông cậy vào nhà họ Bạch bảo vệ, thì mày từ lâu đã biến thành một đống bùn nhão rồi, có tư cách gì mà ngạo mạn trước mặt nhà họ Bách? Biến ra khỏi văn phòng của tao ngay, nếu không tao sẽ gọi bảo vệ đó!”, Bách Lương tức giận nói.
Trần Hạo nở nụ cười gian ác, nói: "Xem ra tao phải làm cho mày tỉnh táo lại thôi!"
Bốp! Trần Hạo giáng một cú đấm vào bụng Bách Lương, khiến cho Bách Lương phải ôm bụng mà câm họng.
Bốp bốp chát! Trần Hạo lại đánh hắn ta thêm một trận nữa!
Bách Nguyên An ở một bên nhìn thấy, tức giận gầm lên: "Mày mau dừng tay, dám to gan làm bậy..."
Nhưng ông ta chỉ là một ông già, thấy cháu mình bị đánh cũng chỉ biết la hét, chẳng thể nào hỗ trợ được. Bách Lương liên tục hét lên, nhưng Trần Hạo không có ý định dừng lại!
Bách Nguyên An giận dữ đến run rẩy cả người: "Được lắm, nhà họ Bạch dám ức hiếp nhà họ Bách như thế này. Vốn dĩ ông đây chỉ muốn dạy cho Bạch Phi Nhi một bài học. Bây giờ thì ông đây đã đổi ý rồi. Nhà họ Bạch cứ ở đó mà chờ gặp xui xẻo đi!"
Bốp! Trần Hạo nắm chân Bách Lương ném đi, làm Bách Lương lăn lóc về phía ông nội của mình như một quả bầu, trong khi Trần Hạo mỉm cười và ngồi xuống phía đối diện của Bách Nguyên An.
"Làm cho nhà họ Bạch gặp xui xẻo? Nhà họ Bách các người làm được sao? Thật nực cười!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1128791/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.