Trần đại sư? Trần đại sư nào? Nhà họ Bạch sinh ra một Trần đại sư từ bao giờ vậy?
Người nhà họ Bạch chết lặng!
Hình như nhà mình chỉ có Trần Hạo là họ Trần thì phải? Chẳng lẽ là cậu ta?
Họ đồng thời nảy ra suy nghĩ này trong đầu, sau đó không thể nhịn cười, cảm thấy buồn cười vì tại sao mình có thể có suy nghĩ hoang đường như vậy?
Lúc này, Hạ Hành Bắc cũng vừa nhìn thấy Trần Hạo đang cười híp mắt, đánh chén bên cạnh bàn ăn.
Vừa nhìn thấy Trần Hạo, Hạ Hành Bắc đã cảm thấy căng thẳng, chân sải bước về phía anh.
Trần Hạo cúi đầu, chỉ lo ăn uống giống như không nhìn thấy cậu ấy.
Trên đường đi, Hạ Hành Bắc đã luyện đi luyện lại lí do của mình mấy lần, cố gắng tỏ ra tử tế và chân thành nhất có thể.
Nhưng khi sắp đối mặt với Trần Hạo, đầu óc của cậu ấy lập tức trống rỗng, mất một hồi lâu cũng không nhớ mình nên bắt đầu từ đâu.
Nhìn thấy cảnh tượng này, trong đám người, không một ai cho rằng Hạ Hành Bắc đứng im không nói là vì không biết nói gì, họ còn tưởng vị khách quý này đang tức giận.
Vẻ mặt của Bạch Trình Viễn trở nên nghiêm trọng, ông ta quát tháo: “Trần Hạo, cậu như thế là sao? Cậu Hạ là khách quý, khách quý đến nhà, cậu không hoan nghênh mà còn ăn lấy ăn để thế hả? Còn không mau xin lỗi đi?”
Bạch Tử Húc chỉ vào mũi Trần Hạo: “Nếu như cậu đắc tội cậu Hạ, làm ảnh hưởng đến mối quan hệ hai nhà thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1128711/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.