Khi Trần Hạo nói những lời này, bà Hạ ngay lập tức bùng nổ tức giận.
"Cô Tiêu, người cô đưa tới sao lại vô học đến thế? Cậu ta đang nói cái gì vậy?", bà Hạ điên cuồng rống lên.
Giáo sư Dương cười giễu cợt: "Đừng nói là thầy thuốc Trung Y, cho dù là Tây Y, tuổi này mới chập chững bước ra trường, biết chữa bệnh gì hả? Lại còn bảo người ta phải chết, đừng có mà đứng đây làm chuyện đáng xấu hổ nữa đi!"
Trần Hạo nhếch khóe miệng lên, lại tuyên bố mạnh mẽ một lần nữa, khiến cho những người còn lại ngay lập tức phải kinh sợ.
"Không sai, nếu tôi rời đi thì người này sẽ chết!"
"Vệ sĩ, vệ sĩ! Mau kéo tên khốn kiếp này ra ngoài đánh cho mẹ cậu ta không nhận ra cho tôi, dám trù ẻo chồng tôi!", bà Hạ lại gào lên.
Tiêu Nhất Phi nhịn không được nữa, lạnh lùng nói: "Bà Hạ, tôi có thiện chí mời người đến, còn bà..."
"Tôi thì sao? Tiêu Nhất Phi, tôi đối với cô lịch sự chỉ vì cô có giao tình với chồng của tôi mà thôi. Cô cho rằng tôi sợ cô sao?"
“Trần Hạo, chúng ta đi, tốt bụng làm gì với loại người này!”, Tiêu Nhất Phi nói.
Đôi tay ngọc ngà của Tiêu Nhất Phi nắm lấy tay Trần Hạo kéo đi, cảm giác mềm mại khiến cho Trần Hạo cũng cảm thấy ấm lòng.
Nhưng Trần Hạo là ai chứ? Một lời hứa đáng giá ngàn vàng, một cơn phẫn nộ khiến trời đất đảo điên!
Làm sao có thể để cho những người này coi thường chứ?
Trần Hạo ra hiệu cho Tiêu Nhất Phi đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1128701/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.