Mấy câu nói liên tiếp vả táp táp vào mặt cô. Kiều Ninh dự cảm rằng trong mắt mẹ cô, cô đã trở thành người phụ nữ đáng thương sắp bị chồng vứt bỏ vì không sinh được con.
Cô lấy cớ Thẩm Tuấn bận rộn để tránh ở nhà mẹ vài ngày, ai ngờ mẹ cô lại có thái độ như vậy, nếu mẹ mà biết cô và Thẩm Tuấn giả vờ kết hôn cùng nhau hợp sức lừa gạt mọi người, phỏng chừng đuổi cô ra khỏi cửa là còn nhẹ, khả năng cao là xóa sổ cô ra khỏi Trái Đất luôn mất.
Kiều Ninh hổ khu chấn động*, tự nhiên không rét mà run.
*hổ khu chấn động: hoảng sợ
“Con run cái gì? Bây giờ biết sợ rồi à? Nghe mẹ, về nhà nhanh đi, nhớ mua cho Thẩm Tuấn ít đồ bổ, con cũng mua mấy cái nội y đẹp đẹp, mua nội y nào thì con tự biết ha.” Mẹ Kiều vừa nói vừa đẩy Kiều Ninh đang cầm rương hành lý ra ngoài.
“Mẹ ~, mẹ đừng…Đừng đẩy con nữa, định cắt con khỏi sổ hộ khẩu luôn sao?”
Dứt lời, Kiều Ninh bị đẩy ra ngoài cửa, cửa phanh một cái đóng lại, Kiều Ninh nhìn chằm chằm cửa lớn, bất đắc dĩ nói: “Mẹ, con tới cũng tới rồi, mẹ để con ăn bữa cơm xong cũng không được nữa, buổi tối Thấm Tuấn ít khi về nhà ăn lắm.”
Một lát sau, cửa mở, mẹ Kiều gật đầu nói: “Ăn cơm thì được, thuận tiện mẹ đưa con đi dạo phố, mua cho vài bộ quần áo.”
“Mẹ mua quần áo luôn, tốt vậy hả?”
Một giờ trôi qua, Kiều Ninh đứng trước một cửa hàng nội y tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-ho-cua-toi-mat-tri-nho-roi/214248/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.