Trong bệnh viện hỗn tạp mùi của các loại thuốc, kích thích khứu giác mọi người.
Trình Gia Gia đeo khẩu trang, muốn cách ly cái mùi khiến cô cảm thấy khó chịu này.
Trợ lý Uông sắp xếp cho Phạm Mỹ Vân nằm ở phòng bệnh đặc biệt hạng nhất, để tránh người khác ra vào tùy tiện.
“Em tự vào là được rồi”. Cô nói với Trần Phong Vũ.
“Anh ở bên ngoài chờ em, cẩn thận một chút”. Trần Phong Vũ gật đầu với cô, ý bảo cô đi vào.
Trình Gia Gia đứng trước cửa phòng bệnh, nghe tiếng mời, mới đẩy cửa bước vào.
Dựa người vào thành giường, Phạm Mỹ Vân đang uống sữa, liếc mắt nhìn người đi vào là Trình Gia Gia, đột nhiên bất động.
Còn trợ lý Uông đang ngồi ở ghế đọc báo, cũng lập tức đứng lên tiếp đón.
Hai ngày qua trợ lý Uông không những chăm sóc cho Phạm Mỹ Vân mà con thu xếp mọi chuyện trong bệnh viện, điều này làm cho Trần Phong Vũ và Trình Gia Gia ít có cơ hội đối mặt với Phạm Mỹ Vân.
Có lẽ Phạm Mỹ Vân cũng không muốn chết, chỉ nghĩ muốn dọa Trần Phong Vũ, cho nên anh mới có thể gọi điện thoại giúp đỡ thông suốt, càng may hơn là đưa đến bệnh viên kịp thời, mới không để bi kịch xảy ra.
Trải qua ba ngày tĩnh dưỡng, giờ phút này nằm trên giường bệnh sắc mặt Phạm Mỹ Vân tuy hơi tái nhợt nhưng cử động đã tự nhiên hơn nhiều.
Phương Mỹ Vẫn vừa nhìn thấy Trình Gia Gia, cũng không kinh ngạc nhiều bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-ben-goi-lanh-lung/2479009/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.