Lâm Cảnh Chi đi tẩy trang, dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng tôi vẫn bị vẻ đẹp của anh làm cho choáng váng.
Tôi ôm trái tim thiếu nữ đang đập bịch bịch và cảm thấy nên cúng heo 1 con hay 2 con: “Thật vui khi có một người chồng cực kỳ đẹp trai ở bên cạnh!”
Anh lại nhìn tôi với ánh mắt bất lực đó,
anh thở dài: "Em nhìn tôi như vậy làm tôi hơi sợ, em đã sẵn sàng đi cùng anh chưa?"
Tôi nghiêm túc đưa tay làm động tác chào: "Sẵn sàng đi theo anh dù núi đao biển lửa!"
Tôi lại nghiêng người về phía anh với tư thế chó ngoan trong nhà: "Chồng, chúng ta đi đâu vậy?"
"Ch...chồng?" Gương mặt của anh đã đỏ như cà chua chua chín, khiến tôi buồn cười.
"Chính anh nói đấy, tôi là vợ của anh. Vợ được gọi anh là chồng thì là gì? Chồng yêu, ông xã,..."
Tôi có thể gọi anh ấy bằng tên, tôi có thể gọi anh ấy bằng biệt danh, có thể gọi anh ấy bằng nhiều cách, nhưng tôi chỉ muốn gọi là chồng cho đã cái nư của tôi. Anh ta càng đỏ mặt hơn, quay đầu lại, đưa tay lên miệng và ho vài tiếng.
"Nào, trên đường đi tôi sẽ nói vài chuyện với em."
Thấy anh hốt hoảng nhặt chìa khóa xe đi ra ngoài, tôi phát hiện tôi có sở thích mới, trêu anh làm tôi thoải mái hơn. Tôi nảy ra một ý tồi, thì thầm gọi anh: "Anh yêu, đợi em với!"
Anh nghe xong liền bị vấp ngã, tôi phải đến dìu anh lên xe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-70-van/2788044/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.