Edit: PG
Cô gái lập tức vui vẻ nói: “Anh ấy đến rồi! Cô Hạ, chính là anh ấy! Tổng giám đốc tập đoàn Quân Dục chi nhánh Đế Đô. Cô có thể nhờ anh ấy!”
“Tôi một… Một đi không trở lại!”
Cố Vũ Thuần cũng đơ luôn, ngạc nhiên nhìn theo hướng đi của Hoắc Cận Hành, vô thức nghiêng đầu nhìn Hạ Thụ.
Môi Hạ Thụ trắng bệch.
Chỗ này không có nhiều người lắm, đa số đều là nhóm nhân viên vội vàng đi lại hoặc là diễn viên thử vai.
Ánh mắt đầu tiên của Hoắc Cận Hành khi vào cửa hình như là nhìn cô.
Đèn ở hành lang sáng trưng, toàn bộ dừng trên đôi vai gầy yếu cô đơn của cô gái, vẻ mặt dần trắng bệch.
Anh sững sờ một lúc. Ngay sau đó ánh mắt anh rời khỏi người cô, bình tĩnh như ban đầu.
Hoắc Cận Hành lướt qua người Hạ Thụ…
Thang máy chuyên dụng ở gần phía sau Hạ Thụ, nhóm người đang đi tới đó.
Thang máy dừng lại, cửa mở ra, mọi người đều đi vào.
Hoắc Cận Hành đứng ngoài cùng.
“Cô Hạ!” Thấy Hạ Thụ vẫn đứng cứng ngắc, cô gái hơi sốt ruột, kéo áo của cô: “Cô Hạ, cô lẹ lên đi! Chờ bọn họ đi lên sẽ không kịp! Cô Hạ!”
Xuyên qua thang máy, tầm mắt Hoắc Cẩn Hành lẳng lặng dừng trên người Hạ Thụ, đôi mắt tối đen tĩnh lặng.
Tay anh đút trong túi quần siết chặt.
Bắt đầu từ khi nào, giữa hai người bọn họ gần như luôn có một khoảng cách.
Thang máy, thời gian…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chi-muon-em/1963358/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.