Hạ Thụ biết hôm nay Tưởng Nguyệt Viện sẽ đến công ty giải trí Hoa Nhất thu âm, nhưng không ngờ, Hoa Nhất lớn như vậy, lại có thể đụng phải cô ta như thế này.
Sững sờ khoảng hai giây, Hạ Thụ nở nụ cười, thái độ rất nghiêm túc: “Chào cô Diane.”
Vẫn là dáng vẻ mềm mại dịu dàng như ngày nào.
Tưởng Nguyệt Viện lặng lẽ quan sát cô, trong lòng không kiềm nổi có hơi lạnh lẽo.
Bảy năm không gặp, cô ta không bao giờ quên được nụ cười của Hạ Thụ. Nhớ rõ khi còn nhỏ cô cũng như vậy, luôn bày ra dáng vẻ yếu đuối ngây thơ, sẽ thu hút được sự yêu thích và thương xót, khiến cho tất cả mọi người đều thích cô, nói cô tốt.
Đến cả Hoắc Cận Hành cũng như vậy.
Hai người nhìn nhau một lát, đôi môi đỏ mọng của Tưởng Nguyệt Viện khẽ cong lên, ra vẻ bạn tốt, ngạc nhiên nói: “Không ngờ có thể gặp cô ở đây, lâu rồi không gặp.”
Hạ Thụ lại cười lắc đầu: “Cô Diane nói đùa, lần trước ở đoàn làm phim Long Ảnh, hẳn là cô đã gặp chúng tôi từ lâu, lấy đâu ra đã lâu.”
Đoàn làm phim Long Ảnh là công ty sản xuất của <<Gặp em >>. Cô nói như vậy, không còn nghi ngờ gì nữa, điều đó có nghĩa là cô đã biết chuyện lần trước cô ta tự mình loại bỏ tư cách thử vai của Cố Vũ Thuần, cũng lặng lẽ phá tan sự bình yên mà Tưởng Nguyệt Viện đã giả vờ.
Ý cười ở trên mặt của Tưởng Nguyệt Viện không biến mất, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chi-muon-em/1963353/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.