Edit: Sani
Cuối tuần, bệnh viện rất đông người, cũng may là bệnh viện tư nhân nên ít người hơn.
Bệnh viện Kiều Tinh từng hợp tác với tập đoàn Quân Dục, Hoắc Cận Hành và Hạ Thu đi lối VIP vào, vừa vào là lập tức đi khám ngay.
Kết quả chụp CT não có rất nhanh, bác sĩ nói không sao, chỉ bị thương ngoài da mà thôi.
Hoắc Cận Hành yên lòng.
Khoa ngoại ở dưới tầng, khi định dẫn cô đi băng bó, Hạ Thụ lại bướng bỉnh không chịu đi.
“Không được, tay anh phải chụp X quang, ngộ nhỡ gãy xương thì sao!”
“Anh không sao, đi băng bó cho em trước đã.”
Hoắc Cận Hành biết vừa rồi mình quá kích động, bây giờ có kết quả thấy cô không sao, giọng anh ẩn chứa sự xin lỗi, ánh mắt cũng dịu dàng.
“Không được, bây giờ phải chụp, không thể trì hoãn!”
“Thật sự không sao, em nhìn đi.” Anh cuộn tròn ngón tay trước mặt cô, nhưng dù sao khi đó cũng bị kẹp rất chặt nên động tác của anh vẫn có hơi đau đớn, anh cố kìm nén để không lộ ra sự khác thường.
“Không được, không được!” Hạ Thụ nức nở, đôi mắt hạnh ngập nước, giống như sắp bật khóc.
Cuối cùng là bác sĩ bên cạnh không nhìn nổi nữa, nói: “Hai người bạo hành gia đình sao? Lúc đó nghĩ gì vậy? Bây giờ lại đau lòng cho nhau, mau đi chụp X quang đi, người trẻ làm việc gì cũng không nên kích động quá.”
Hạ Thụ, Hoắc Cận Hành: “…”
Hết cách, cuối cùng Hoắc Cận Hành vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chi-muon-em/1963352/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.