Thật ra Ôn Tư Sâm đã giấu diếm Lam Vãn Thanh chuyện gặp mặt ba mẹ anh, vì lo lắng cô sẽ giẫm lên vết xe đổ của trước kia, không cho phép anh gặp ông nội cô.
Sợ cô suy nghĩ quá nhiều, lo lắng cũng nhiều hơn.
Lúc này, anh nghĩ tới phương pháp tiền trảm hậu tấu, người cũng đã tới, không gặp thì không được.
Hơn nữa anh không lo lắng sau khi hai bên gặp mặt sẽ có chuyện không vui xảy ra, ba mẹ hiểu anh, mà anh cũng hiểu vợ tương lai của mình. Ngoại trừ tình huống đôi bên quen biết nhau là chuyện anh không ngờ tới.
Tuy nhiên, đó chỉ tô điểm thêm vẻ dệt hoa trên gấm mà thôi.
Nhưng giờ phút này, nhìn cô gái trưng ra vẻ mặt muốn tính sổ với anh, anh vẫn muốn dỗ dành cô.
Còn về phương pháp thì, đương nhiên nó là sở trường của anh rồi.
Chặn miệng cô ấy không nói nên lời là được chứ gì.
Sau khi Ôn Tư Sâm hỏi câu có phải cô đang tức giận không, Lam Vãn Thanh định đáp lại, anh lập tức hôn cô.
Lam Vãn Thanh: “…”
Cô nhíu mày lùi lại, Ôn Tư Sâm nhanh chóng đuổi theo, cô tiếp tục đi, anh lại bám sát ở phía sau.
Đôi mắt đen nhánh nhìn cô chằm chằm không hề chớp, sự cưng chiều trong mắt mang theo sự lấy lòng vẫn chưa tiêu tan, ánh nắng bên ngoài cửa sổ sát đất xuyên qua tấm lụa mỏng chiếu lên người anh.
Trong đôi mắt có những tia sáng lóe lên, rải rác khắp nơi.
Rõ lúc này anh đang chơi xấu.
Lam Vãn Thanh lời đến bên miệng nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chi-diu-dang-doi-voi-em/360331/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.