Nghe thấy tiếng Ôn Tư Sâm bên kia, Lam Vãn Thanh chỉ muốn cắn một cái.
Lần đầu tiên gặp người lớn!
Điều này cũng giống như kết hôn một lần trong đời, quan trọng nhất là gì?
Tất nhiên là chỉ có một lần trong đời.
Nhưng cuộc hôn nhân của cô, chẳng những cầu hôn vội vàng, đến cả ngày đăng ký kết hôn cũng tùy ý quyết định, chưa kể, ngay cả ngày gặp ba mẹ đối phương cũng như vậy nốt!
Thậm chí cô còn mặc quần áo bệnh nhân!
Không thể cử động cánh tay thuận lợi!
Xuyên qua một hành lang nhỏ mới vào phòng bệnh, Ôn Tư Sâm đi trước ba mẹ Ôn, anh xuất hiện trước mặt Lam Vãn Thanh. Cô trừng anh một cái ý tố cáo anh rõ rệt.
Nói trước cho cô biết một tiếng không được hả?
Tuy trong lòng Lam Vãn Thanh muốn cắn anh thật mạnh, nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên gặp ba mẹ, lễ phép vẫn nên có.
Ba mẹ Ôn đi vào, cô lập tức che đi vẻ mặt nghiến răng nghiến lợi nhìn Ôn Tư Sâm, sau đó ngẩng cao đầu, đoan trang lễ phép cười chào hỏi hai người đằng sau anh.
“Chào chú, dì, con là Lam…” Lời chưa dứt, đợi khi cô thấy rõ hai người phía sau, không tránh khỏi há mồm kinh ngạc.
Ôn Tư Sâm nhìn mặt cô biến sắc, khẽ cười một tiếng.
Phát hiện cô gái chưa hết ngạc nhiên, anh quay đầu nhìn thoáng qua, ba mẹ anh cũng giống cô.
Anh không hiểu tình huống bây giờ là gì.
Ôn Tư Sâm bước đến gần Lam Vãn Thanh, nói: “Có chuyện gì vậy?”
Từ cuối chưa phát ra hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chi-diu-dang-doi-voi-em/360330/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.