Lam Vãn Thanh nhớ rõ lần đầu tiên nhìn thấy Ôn Tư Sâm, cô đã tưởng tượng khi anh thích một người sẽ như thế nào.
Là sự nhiệt tình và mong đợi tình yêu sau bề ngoài bình tĩnh. Hay là anh vẫn cứ như thế, tự kiểm soát bản thân mình.
Mấy ngày ở chung, cô mới phát hiện anh và cô giống nhau, cũng không giống nhau.
Giống đó là cùng một trái tim, cùng một bước chân kề cận luôn hướng về nhau. Khác nhau là cô chưa từng nghĩ đến một con người lạnh nhạt như anh lại không che giấu tình yêu cuồng nhiệt của mình như vậy.
Lam Vãn Thanh hô hấp, đỡ bả vai anh, lui về sau giữ khoảng cách với anh.
Ôn Tư Sâm một vừa hai phải, tay anh đỡ hai bên hông cô, không hề cản động tác lui ra sau vừa rồi.
Đèn đường màu cam ánh lên gương mặt hồng hào xinh đẹp, Ôn Tư Sâm ngắm nhìn cô gái, trên mặt anh không ngăn được ý cười.
Lam Vãn Thanh cắn môi dưới, đầu ngón tay chọt vào ngực anh, híp mắt nói: “Người ta nói đàn ông các anh đều là sinh vật dùng nửa thân dưới suy nghĩ, quả nhiên không sai.”
Ôn Tư Sâm nắm lấy đầu ngón tay cô đưa lên miệng hôn, bao bọc bàn tay nhỏ bé trong lòng bàn tay khô ráo của mình rồi nhẹ xoa: “Người đàn ông khác thì anh không rõ lắm, nhưng nếu em nói về anh, anh thừa nhận.”
Nhìn vẻ mặt nói không nên lời của Lam Vãn Thanh, nụ cười Ôn Tư Sâm càng thêm vẻ nịnh hót: “Khi thấy em.” Anh giơ tay chỉ về huyệt thái dương: “Chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chi-diu-dang-doi-voi-em/277253/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.